Chương 28.
Vì chuyện của Choco nên Hyukjae không thể đi cắm trại cùng mọi người, cậu không đi dẫn đến việc Donghae cũng ở nhà, kết quả mọi người đều hoãn lịch, đổi thành một bữa ăn uống họp mặt ở quán của Kyunwoo vào cuối tuần này.
Biết được sức khỏe của Choco không có gì nghiêm trọng, Hyukjae yên tâm được phần nào. Bây giờ mỗi ngày cậu đều dành thời gian ở bên cạnh nó, chụp lại những khoảnh khắc đáng yêu của nó. Bác sĩ Kim bảo là sức khỏe của Choco bị ảnh hưởng bởi tuổi già, cho nên cần được chăm sóc nhiều hơn, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Sora có lịch đi công tác kèm nghỉ dưỡng với đồng nghiệp, vốn ban đầu cô còn định hủy chuyến nghỉ dưỡng vì Choco nhưng sau khi nghe Hyukjae nói về tình trạng của nó, cô cũng đã an tâm hơn. Sora đi một tuần nên Hyukjae không ở nhà mình nữa mà quyết định đem cả quần áo của mình lẫn vật dụng của Choco sang nhà Donghae ở nhờ.
Cậu phát hiện nhà anh có hai phòng, bọn họ chia nhau ra ngủ là được. Dù sao cậu ở một mình cũng không thể nấu ăn, chi bằng ở cùng Donghae để anh nấu cho cậu ăn là được rồi.
Mấy ngày cuối tuần Donghae không nhận thêm đơn hàng nào, anh quyết định dành trọn thời gian này cho Hyukjae, cùng cậu chăm sóc Choco.
Hôm trước Donghae đã trao đổi với bác sĩ Kim, ông có nói rằng bởi vì Choco đã lớn tuổi nên nó không thể tiếp tục ăn hạt cứng nữa, đó cũng là lí do lượng thức ăn nó ăn giảm đi rất nhiều. Mấy hôm nay anh lên mạng tìm công thức nấu thức ăn mềm cho chó, kết quả Choco ăn uống ngon miệng hơn hẳn, điều này cũng khiến Hyukjae thở phào nhẹ nhõm.
"Em thật sự lo cho nó" Hyukjae chống cằm, sầu não nhìn Choco đang cúi đầu gặm đồ chơi "Bọn em đã nuôi nó từ lúc em còn học trung học, em thật sự không nỡ xa nó".
"Bác sĩ Kim nói tạm thời không có gì nghiêm trọng, đừng nghĩ nhiều nữa" Donghae trấn an cậu.
Hyukjae thở dài thườn thượt, cậu thật sự không muốn nghĩ đến viễn cảnh xấu nhất nhưng cứ nhìn Choco là cậu lại không kìm nén được cảm xúc.
Buổi chiều bọn họ còn có một cuộc hẹn ăn cơm với bạn bè nên Hyukjae chỉ ăn nhẹ bằng mấy trái dâu Donghae vừa mua cho cậu hôm qua. Lúc cậu thấy anh xách về hai hộp dâu căng mọng nước còn kinh ngạc không thôi, bởi vì ngoài Sora và quản lý thì chẳng còn ai biết cậu cực kì thích loại trái cây này cả. Việc Donghae vẫn nhớ rõ sở thích của mình làm Hyukjae vừa xúc động vừa vui vẻ.
Hyukjae nghiêng đầu ngắm nhìn Donghae đang ngồi vẽ bên cạnh cửa sổ sát đất nhìn ra vườn. Vẻ mặt của anh lúc nghiêm túc nhìn lại càng đẹp trai hơn. Đã từng ấy năm trôi qua, lúc gặp lại Donghae, Hyukjae còn không tin vào mắt mình.
Anh đã già dặn hơn rất nhiều, ánh mắt cũng thay đổi, đường nét trên khuôn mặt tuy không khác lần cuối cậu gặp anh 10 năm trước là mấy nhưng mang đến cảm giác từng trải hơn. Donghae không còn gầy như trước, tóc cũng dài hơn. Lúc thấy anh buộc tóc như vậy, trái tim Hyukjae không kìm được mà đập thật mạnh.
Thật sự Donghae quá hợp với kiểu tóc dài này.
Hyukjae đem cái tô đựng trái cây của mình đi đến gần Donghae, nghiêng đầu nhìn xem anh đang vẽ gì. Donghae cảm nhận cậu đến gần cũng ngẩng đầu lên, sau đó vỗ vỗ cái ghế bên cạnh mình, ý bảo cậu ngồi xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HaeHyuk] Remember [Toàn văn hoàn]
FanfictionMột mối tình đã kết thúc 10 năm trước, khi gặp lại liệu ta còn nhớ đến nhau?