Seulgi lái xe về biệt thự ở Seongbuk-dong. Đã lâu rồi cả hai chưa có thời gian thảnh thơi bên nhau, cô hào hứng kể cho nàng vài câu chuyện lặt vặt. Joohyun nghe rất kỹ, thỉnh thoảng còn bình luận này nọ.
Về tới nhà, Seulgi cho xe vào gara xong thì vòng ra sau xách túi lớn túi nhỏ trên tay. Cô không để Joohyun cầm, ôm đồm hết bằng một tay, bên kia nắm tay nàng.
"Hôm nay của chị thì sao?"
"Mọi thứ đều tốt. Chị Taeyeon không định dồn nhà bác hai vào chân tường, nhưng việc Sung Chan làm thì anh ta phải chịu trách nhiệm."
Nhà họ Kim đủ quyền lực để cứu hắn khỏi tù tội. Cơ mà như Joohyun đã nói, tổn thất danh tiếng hắn gây ra cho Cheong Ang sẽ không ai giúp hắn xử lý.
"Bỏ đi, nay em định nấu gì đây? Mua nhiều thứ thế."
"Nấu bánh gạo cho chị, cả sujebi nữa."
Hai người vừa đi vừa nói, để lại sau lưng hoàng hôn yên ả tựa như tấm màn hạnh phúc phủ lên đôi bờ vai mảnh khảnh.
-
Tắm rửa xong, Joohyun vừa đi lau đầu. Chờ tóc không còn nhỏ giọt, nàng mặc áo ngủ, khoác bên ngoài chiếc cardigan màu nhạt rồi xuống tầng.
Seulgi vẫn đang nấu nướng trong bếp. Tiếng bát đũa, dao thớt va chạm vọng lại rất sinh động. Joohyun dựa vào tay vịn cầu thang, cong môi nhìn cô. Hình ảnh trước mắt sao quá đỗi ấm áp!
Nàng cẩn thận bước lên một bước, kéo ngắn khoảng cách giữa cả hai. Thế rồi, cứ đột ngột như thế, vòng tay ôm chầm lấy Seulgi, áp má lên lưng cô cọ dụi.
"Chưa gì đã nhớ em rồi à?" Seulgi ngoái đầu nhìn người phụ nữ đầu 3 đang nũng nịu, cười khúc khích.
"Ừ, nhớ em." Dứt lời, Joohyun hôn lên vai cô.
Seulgi rùng mình một cái. May sao tinh thần vững vàng mới không ném đôi đũa đi.
"Thơm quá nè!"
Cô nhoẻn miệng, tranh thủ lúc Joohyun nghiêng ra trước hôn chóc một cái: "Sắp xong rồi, chị giúp em lấy bát đũa nhé."
Tiếng lạch cạch vang lên trong căn bếp ấm cúng. Không cần bữa tối ở nhà hàng sang trọng hay lãng mạn dưới ánh nến, chỉ cần ăn chung với Seulgi là nàng thỏa mãn rồi.
Cơm nước xong, Joohyun giục cô đi tắm còn mình thì nhận nhiệm vụ rửa bát. Seulgi cũng không giằng co, ngoan ngoãn nghe lời lên tầng. Đợi cô khuất bóng, nàng mới mở điện thoại. Màn hình hiển thị 5 cuộc gọi nhỡ từ Yoona, 7 cuộc từ Taeyeon và những người khác nữa.
Joohyun chau mày, cảm giác bất an lại trồi lên. Nàng chọn một số điện thoại gọi đi.
"Sao thế chị?"
"Lee Cheol Myung chết rồi."
Nàng hít vào một hơi, gan bàn chân đột nhiên lạnh toát. Đầu dây bên kia vẫn tiếp tục.
"Bị ám sát trên đường đến địa điểm vận động tranh cử. Viên đạn xuyên qua hộp sọ, chết ngay tại chỗ."
"Vẫn là những người kia hả chị?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Seulrene || Máu Xanh
FanficNếu nói Joohyun là ưu tiên cùa Seulgi, thì cô là ngoại lệ của nàng.