Chương 23: Hối Thúc

21 5 1
                                    

Ông Hộ vừa đi vừa lẩm bẩm chửi rủa. Ông chửi cái thằng cháu gàn dở của ông. Ngang ngạnh quá trớn! Ngang hơn con cua tám cẳng hai càng! Khi xưa các cụ nhà ta hay bảo:

“Gái khôn tránh khỏi đò đưa

Trai khôn tránh khỏi vợ thừa người ta”.

Hạng dốt nát như ông còn hiểu được lời răn dạy của cổ nhân, huống chi thằng bé đọc sách thánh hiền bao năm, thế mà nó lại nhất quyết đâm đầu vào con bé kia... Loạn! Loạn hết cả rồi! Ối giời ạ! Các cụ dạy thì dạy thế, đời sau thực hiện hay không thì các cụ kệ xác đời sau, khiến cho ông phải tức anh ách vì cháu từ hôm qua đến giờ. Một người làm quan cả họ được nhờ, cậu Nguyên làm rạng danh dòng họ thì dòng họ phải kén vợ tốt vợ đẹp cho cậu để còn đẹp mặt mọi người. Nhưng cậu cứ một mực lì lợm đòi theo ý riêng mình thì có khốn nạn thân ông không cơ chứ! Mai sau gặp tiên tổ dưới suối vàng thì biết ăn nói làm sao? Ông đi một mạch tới quán nước mở tại gốc đa đầu làng, gọi ngay bát nước chè tươi uống cho hạ hỏa.

Lạy giời lạy Phật! Trong cái rủi có cái may. Tình cờ thầy bói Chạch cũng đến đấy tạm nghỉ chân. Lâu lắm rồi không gặp thầy để hỏi về hậu vận tương lai, ông Hộ tiếc hùi hụi. Phen này phải hỏi cho bõ mới được! Ông mời lão Chạch ăn trầu uống nước, tỉ tê gợi đủ thứ chuyện. Đột nhiên, tên thầy bói nhìn thẳng vào mắt ông với vẻ mặt nghiêm trọng rồi dằn từng tiếng:

– Uổng thay, uổng thay. Có phúc không biết đường hưởng. Coi chừng họa ngập đầu.

Ông trưởng họ Lý xanh xao mặt mày, vái lấy vái để thầy bói:

– Ối, tôi lạy thầy, tôi lạy thầy. Thầy làm ơn làm phước chỉ rõ.

Lão Chạch tỏ ra bí hiểm:

– Tuồng như ông đây đang ngăn cản luồng khí tốt vào nhà mình? Ông cấm đoán con cháu làm việc đại sự gì chăng?

Ông Hộ gật đầu xác nhận. Nhưng cũng là vì lo nghĩ cho họ Lý mà thôi! Ả vợ bé kia có gì hay ho mà tốt với đẹp? Tuy thắc mắc là vậy, ông vẫn kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho tên thầy bói được rõ. Lão hỏi ông Hộ có biết được ngày sinh tháng đẻ của người con gái đấy không? Sau đó thầy bói Chạch khẽ chau mày xuýt xoa, bắt đầu khua môi múa mép:

– Thôi bỏ mẹ rồi, thế thì đúng là ông chặn mẹ nó luồng khí tốt rồi còn gì nữa. Tôi phân tích cho ông hiểu nhé, hiện giờ dòng dõi họ Lý đang đến kỳ âm thịnh dương suy, phải bổ sung thêm âm khí vào để cân bằng chứ? Nguyễn tiểu thư sinh giờ âm tháng âm, quả là cứu tinh của nhà ông. Nếu vẫn còn xua đuổi cô Phương hơn đuổi tà, chẳng mấy chốc sẽ gặp đại nạn, cả họ lao đao khốn đốn.

Cái nắng nóng gay gắt cùng nỗi sợ hao tài tốn của khiến ông Hộ chẳng đủ tỉnh táo để gạt phăng những lời nói nhăng cuội dốt nát ấy mà cãi rằng tại sao âm thịnh dương suy lại bổ sung thêm âm khí làm quái gì.

Ông chỉ thẫn thờ tự nhủ: Ai ngờ ông đã làm một điều ngu ngốc hết chỗ nói, suýt đẩy bao người vào chỗ chết. Đoạn, ông Hộ từ biệt thầy bói rồi hộc tốc chạy tới nhà ông Hào. Còn lão Chạch thì đủng đỉnh về nhà, hí hửng lôi mấy thỏi vàng lấp lánh ra đếm đi đếm lại. Khiếp! Chiếc hộp gỗ phủ vải đỏ thắm đầy ắp vàng bên trong. Miệng lão lầm rầm khấn vái đa tạ tổ tiên phù hộ, đang yên lành tự dưng kiếm được miếng ngon. Ngần này đủ để lão sống sung túc, an nhàn suốt đời. Tội chó gì bã bọt mép nói láo lừa bịp thiên hạ hòng kiếm miếng cơm đổ vào mồm nữa! Nhỡ sau này gánh nghiệp thì tội nợ! Sau ngày hôm ấy, lão thầy bói Chạch bỏ nhà đi chu du khắp đất nước. Không một người làng Chỉ Nam nào còn được gặp lại lão. Dân làng đồn ầm lên rằng lão đi trốn nợ, hay có khi... trốn nhà biệt tích vì vừa gây họa tày đình cũng nên.

[Full] Tạc Tình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ