Trời mưa càng lúc càng nặng hạt, gió thổi mạnh làm tung vạt áo, nước mưa thấm vào áo tôi, rét như cắt ruột. Tôi so vai, bước nhanh qua quãng đồng vắng chỉ còn lưa thưa vài gốc rạ. Cứ cách vài trăm mét mới có một ngọn đèn đường, bốn bề yên tĩnh, nhà nào cũng đóng kín cửa im lìm.
Cửa hàng tạp hóa không to lắm, cửa kéo đóng lại gần hết, chỉ chừa lại một khe hẹp đủ cho một người đi qua, bên trong vẫn sáng đèn. Tôi đứng ngoài gọi một lúc mới có người đáp lời.
"Mua gì đấy?"
Bước ra là một người đàn ông trung niên đứng tuổi, bác ngẩng lên nhìn tôi, một tay đẩy rộng cửa kéo để tôi vào trong.
"À..." Tôi chợt thấy ngượng nghịu, vội cho tay vào túi lấy điện thoại ra, mở loại băng vệ sinh Chi cần mua đưa cho bác xem, "Cháu cần mua... ờm... băng vệ sinh loại này ạ."
Bác trai cầm lấy điện thoại giơ ra xa, nheo mắt nhìn một lúc rồi trả lại cho tôi, gãi đầu nhìn quanh cửa tiệm, sau đó lại nhìn tôi một cách bối rối. Thấy bác như vậy, tôi càng ngượng hơn. Hai người đàn ông đứng đực trước cửa tiệm nhìn nhau cả phút, may mà bác gái từ trong nhà đi ra:
"Ai đến thế ông? Khách mua hàng à?"
Bác trai thở phào nhẹ nhõm. Tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Ừ, thằng cu này muốn mua ít đồ." Bác khoát tay với tôi, chỉ vào bác gái, "Cần gì bảo bà ấy."
"Đâu? Cháu mua gì?" Bác gái nhìn lướt qua màn hình điện thoại của tôi, rồi đi vòng vào sau quầy, lấy ra một bọc to đựng mấy bịch hồng xanh tím đủ màu, "Nhà bác hết hãng D rồi, hãng K được không?"
"..." Tôi nhíu mày, do dự hỏi, "Hai loại dùng có khác gì nhau không ạ?"
Bác gái phì cười:
"Không khác nhau lắm, hãng K dùng êm dịu mềm mại hơn, hãng D thấm hút tốt hơn."
Tôi cảm giác đầu mình đang bốc khói, hẳn bây giờ mặt và cổ tôi cũng đỏ bừng như rỉ m á u tới nơi. Tôi hắng giọng, cố tỏ ra bình tĩnh:
"Lấy loại kia cũng được ạ."
"Có cánh hay không cánh?"
WTF sao băng vệ sinh lại có cánh? Băng vệ sinh biết bay à?
"... Có cánh ạ." Mặc dù không biết "cánh" là gì nhưng chắc chắn có tốt hơn không.
Bác gái lấy một cái túi đen nhỏ, nhét gói băng vệ sinh vào giúp tôi:
"Có lấy thêm cả loại dùng ban đêm không?"
Ban đêm với ban ngày phải dùng hai loại khác nhau à? Tôi ngớ người, suýt nữa thì bật thốt ra câu hỏi trong đầu. Sao mà con gái phức tạp thế nhỉ.
"Có loại nào bác lấy hết giúp cháu ạ."
Bác gái cười tít mắt, lấy thêm mấy bịch băng vệ sinh nhét vào túi. Bác vừa tính tiền vừa quan sát tôi từ đầu đến chân, hỏi:
"Cháu con nhà ai? Năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Đẹp trai thế này đã vợ con gì chưa?"
"Cháu một vợ hai con rồi ạ, đứa lớn 6 tuổi, đứa nhỏ chưa đầy năm." Hai con mèo ạ. Tôi âm thầm bổ sung thêm, mở ví lấy tiền, "Cháu gửi."
BẠN ĐANG ĐỌC
Trước Khi Anh Đến
RomanceĐộ tuổi thích hợp: 18-25 Trích đoạn: Tôi từng nghĩ đến cái chết rất nhiều lần. Mỗi đêm, tôi tự tưởng tượng ra hàng nghìn viễn cảnh về cái chết của bản thân. Có thể tôi sẽ chết vì bị xe đâm, có thể tôi sẽ được chứng kiến sự sống của chính mình dần x...