Vương gia phong lưu 9

309 17 0
                                    

Buổi chiều lúc Phương Quân Trì tới, nhìn thấy nữ tử mặc một thân áo mỏng mềm nhẹ lười biếng tựa bên cạnh bàn, bàn tay trắng cùng cổ tay trắng nõn hâm một bầu rượu gạo, khóe miệng chứa ý cười nhàn nhạt. Một khắc kia, trái tim cứng rắn như sắt của hắn bỗng nhiên run lên một chút, giống như tơ liễu ngày xuân, không nặng không nhẹ nhưng xúc cảm mềm mại, loại thể nghiệm xa lạ này làm cho bước chân hắn chậm lại, hoãn một hồi lâu, mới treo ý cười ôn nhu vô hại bước vào cửa phòng ——

"Hôm nay tâm tình Tiểu Liên Nhi không tệ ha, gặp người thú vị nào sao?"

Ninh Uyển tựa như bị làm kinh hãi, trợn tròn con ngươi, vội vàng đứng lên: "A, Vương gia người đã đến rồi."

Sẽ tự có người đem toàn bộ nhất cử nhất động của nàng bên này báo lên, còn cố tình muốn tới hỏi nàng, chẳng lẽ là ghen... Nàng ở trong lòng tự giễu, loại nam nhân lòng mang thiên hạ này chỉ sợ có dục vọng chiếm hữu đi. Nàng cũng không dối gạt hắn, mặc cho hắn cầm lấy tay mình lần nữa ngồi xuống, ngữ khí mềm mại nói: "Hôm nay Hách Liên tướng quân đã tới, tiểu sủng vật của hắn rất thú vị."

"Hừ, người này chuyên thích đối nghịch với bổn vương, lần sau hắn lại đến, ta nhất định cướp con thỏ kia mang tới cùng nàng chơi đùa." Phương Quân Trì rất thích nàng ôn nhu giải thích.Ninh Uyển biết hắn nói đùa, hờn dỗi cười nói: "Thật tốt nha."

"Ha ha!"

Cả phòng ấm áp, Phương Quân Trì chỉ cảm thấy thần kinh căng thẳng đều hòa hoãn lại, ban ngày hao tâm tổn trí bố trí khu bố thí cháo "Bạch Liên giáo*" ở khu vực thiên tai Giang Nam mệt mỏi cũng không cánh mà bay. Thấy bộ ngực cao ngất của nữ tử trong lòng ngực và đôi môi đỏ tươi hơi vểnh mời người hái của nàng, liền duỗi tay ôm nàng đến trên đùi mình, ngậm một ngụm rượu ấm, nghiêng đầu cùng nàng trao đổi.

*Bạch liên giáo: giáo phái thờ Bông sen trắng, là một giáo phái chịu ảnh hưởng của Phật giáo được cho là hình thành từ thời kỳ nhà Nguyên khi người Mông Cổ đang thống trị ở Trung Quốc. Bạch Liên giáo phát triển mạnh đến thời Minh và nhà Thanh. Đến thời kỳ nhà Thanh khi Trung Quốc đang học hỏi văn minh của các nước Phương Tây thì Bạch Liên giáo bị cho là tuyên truyền mê tín vì vậy Bạch Liên giáo đôi khi được gọi là Bạch Liên tà giáo.

"Ưm... Vương gia..." Mùi rượu gạo xộc vào mũi, không biết là do môi lưỡi nóng bỏng, hay là kích thích của cồn, đương lúc cái miệng nhỏ hắn bị đôi môi mỏng chứa đầy tính xâm lược của hắn ngậm lấy, lưỡi lớn linh hoạt thăm dò tiến vào quét qua hàm trên mẫn cảm, cả người Ninh Uyển giống như bị điện giật, trọng lượng toàn thân đều áp trên người Phương Quân Trì.

Cứ như vậy đút xong một ngụm rượu, hai người đã sớm thở hổn hển không đều, luồng nhũ mềm mại dán trên lồng ngực kiên cố của nam nhân, bàn tay to của Phương Quân Trì ôm lấy eo thon của nàng, ngón cái chậm rãi vuốt ve hai vết hõm trên eo nàng, nhẹ mổ mổ lên môi đỏ hơi sưng: "Tiểu Liên Nhi, hôm nay nàng ở trên đi."

Lại ghé sát vào bên tai nàng: "Kinh Tố Nữ đã đọc qua chưa, trong đó có một mục 'Thỏ liếm lông', tưởng tượng tiểu Liên Nhi ở trên người bổn vương tùy ý lắc lư, máu cả người cũng muốn vọt xuống dưới."

"A ưm~" dưới mông có một cây thiết bổng nóng bỏng, đang hưng phấn chào hỏi với nàng, nóng đến mức nàng gập cả người không thẳng eo nổi. Ninh Uyển trong lòng ngượng ngùng, hai người lúc ở trên giường luôn luôn do hắn chủ đạo, nghĩ đến có thể tự mình khống chế, cũng ẩn ẩn có chút hưng phấn, "Khanh Liên tuân mệnh."

Khi đôi tay nhỏ vụng về cởi áo cho nam nhân, xúc cảm mềm mại ngược lại giống như là đang châm lửa trêu chọc khắp nơi, thường phục của vương gia cũng vô cùng phức tạp tinh xảo, Ninh Uyển sờ soạng nửa ngày cũng không tìm được vị trí dây buộc, đơn giản chỉ vén vạt áo lên, cởi lớp quần lót lụa trắng của hắn xuống, một cây gậy thịt nóng bỏng gấp không chờ nổi nhảy ra ——

Phương Quân Trì bị nàng làm cho cười khẽ ra tiếng, cảm thấy khi nàng bực bội nhăn mày hay lúc giảo hoạt nhếch khóe miệng cũng đều rất đáng yêu. Hắn xưa nay thiện nhẫn, dù bận vẫn ung dung nằm trên giường, đôi mắt hoa đào cũng không chớp mà nhìn chằm chằm nữ nhân tự rút đi quần áp bản thân, ngón tay mảnh dài vạch trần xuân sam, lộ ra yếm màu trắng ngà đang được chống no căng, tiếp theo mới quyện luyện đưa tay cởi áo yếm... Thẳng đến khi một khối thành thục no đủ tản ra mùi thơm cơ thể sâu kín hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.

"Vương gia... Đừng nhìn!" Ninh Uyển lõa lồ trong không khí hơi hơi co rúm lại, tầm mắt hắn tuần tra khắp người nàng, giống như có đôi tay vô hình vuốt ve từng tấc da thịt trên cơ thể, làm cho thân thể mẫn cảm của nàng tự phát nhớ lại tư vị tuyệt mỹ khi bị đặt dưới thân rồi xỏ xuyên qua, chân tâm nóng lên, nàng vội vàng xoắn chân lại tiến lên chơi đùa côn thịt.

【Quyển 2/EDIT】 Mau xuyên - Nữ phụ nghịch tập (H)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ