CHƯƠNG 28: KHÁCH ĐẾN

26 5 0
                                    

Lời Tinh Linh nói đã làm Ma Vương phấn khích vài ngày, tuy rằng EQ của hắn không ra gì nhưng dù không đủ EQ thì cũng có IQ bù lại nha.

Câu nói "ngay khi ngài muốn tôi làm điều gì đó thì chính ngài cũng phải hồi đáp lại tương ứng" vào tai Ma Vương quả thực là đang nói thẳng cho hắn --

【Ngài muốn em thuộc về ngài, vậy thì ngài phải thuộc về em.】:)))

Không còn lời nào có thể tuyệt đẹp hơn lời này cả, Ma Vương cảm thấy đây là Tinh Linh đang đáp lại hắn.

Hơn nữa, vào mỗi ngày khi họ dùng trà chiều, chỗ ngồi của Ma Vương cũng từ đối diện biến thành dựa gần bên cạnh Tinh Linh.

Khi họ đi ra ngoài cùng nhau, họ gần như tay trong tay. Khoảng cách này đã là rất gần.

Mà Tinh Linh cũng chưa từng kháng cự -- cậu chỉ là cố ý làm lơ bàn tay to đang ngo ngoe rục rịch tựa hồ muốn dắt cậu đi của Ma Vương.

Vì vậy, cho dù sau đó Tinh Linh không còn đề cập đến chủ đề này nữa, tựa như mọi thứ vẫn không khác gì trước đây nhưng điều đó cũng đủ để khiến Ma Vương có tâm trạng vui vẻ.

Tất cả ma vật đều phát hiện Ma Vương có tâm trạng tốt, điều này khiến mọi người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Thật mừng vì cuối cùng cũng không còn phải đối mặt với áp suất thấp của bệ hạ nữa rồi.

Trong khoảng thời gian này, những người lùn đen được Dibide cử đi thăm dò mỏ thỉnh thoảng sẽ gửi về một số tin tức, nhưng đáng tiếc bọn họ đều không tìm thấy bất kỳ mạch khoáng vật nào. Điều hữu ích duy nhất có lẽ là họ đã phát hiện ra một vùng đất muối, hơn nữa họ còn mang về rất nhiều khối muối có thể tinh luyện thành muối tẩy.

Thứ này vẫn có chút tác dụng với các ma vật nên cũng không tính là không có thu hoạch gì.

Lekdimon hơi kinh ngạc khi nhận được tin có một đoàn dân bản địa bị nghi là thương đoàn đến gần Ma Đài.

Hắn cũng không bất ngờ khi người đến đây bị phát hiện, đừng nhìn nhóm Ma Vương dường như không thực hiện bất kỳ biện pháp phòng thủ nào ở ngoài Ma Đài, nhưng trên thực tế bọn họ có rất nhiều biện pháp có thể giám sát đến động tĩnh ở phía xa, họ sẽ không lơ là thiếu cảnh giác.

Điều Ma Vương cảm thấy kinh ngạc chính là thế mà lại có người đến đây.

Tuy rằng mấy người Kunle kia không biết gì nhiều, nhưng loại địa phương nổi tiếng như Biển Cát Hoàng Kim thì bọn họ vẫn có nghe qua.

Thời thơ ấu, những người lớn sẽ coi những nơi này như chuyện xưa mà kể cho họ nghe, đến khi lớn lên thì bọn họ sẽ kể lại cho con cháu của mình.

Nhiều câu chuyện xưa cứ như vậy mà được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, trở thành nhận thức duy nhất về thế giới bên ngoài đối với nhiều người chưa từng rời khỏi quê nhà.

Thông thường những câu chuyện xưa sẽ được phóng đại, sau đó những địa phương vỗn dĩ đã rất nguy hiểm này lại càng được người biết đến nhiều hơn rồi cũng càng bị tránh xa hơn.

SỔ TAY SINH TỒN CỦA TINH LINHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ