Chương 7: Con gà ( 1 )

61 3 0
                                    


Chương 7: Con gà ( 1 )

Edit: Yone

Tính mạng gặp nguy hiểm ?

Nếu như nghe không lầm, Bạch Tử Húc nói chính là: " Ngày hôm qua suýt chút nữa thì độ thành. " đúng không? Bản thân mới chỉ ngủ được một ngày, làm thế nào y cảm giác đã không theo kịp tiết tấu câu chuyện.

Đường nét cơ thể của thanh niên gần giống với Bạch Tử Húc, ngũ quan không rõ bằng dì mập, thoạt nhìn như bị lấp đi bởi sương mù, duy chỉ có đôi mắt nọ to rất rõ ràng, giờ phút này nhìn về phía Bạch Kha càng mở to hơn, trông vô tội như là muốn khóc.

Thời điểm ở trong hẻm, cậu ta hoàn toàn không nhìn thấy Bạch Kha, lúc này do không có gì cản trở mới nhìn rõ ngũ quan của Bạch Kha bao gồm cả đôi mắt nhắm lại, và vết bớt quỷ dị quanh mắt.

"..." Cho nên âm cuối của thiếu niên còn chưa dứt thì đã nuốt trở lại, sau đó đôi mắt chó chớp chớp hai lần, trừng càng to hơn. Biểu cảm đó rất giống với một con gà ngu ngốc bị ai đó tóm lấy cả cơ thể chỉ lộ ra một cái đầu.

Bạch Kha có chút buồn cười trước phản ứng rõ ràng của cậu ta, nói trong lòng: May mắn là mình nhắm mắt lại, nếu mở mắt ra đứng trước mặt cậu ta, có lẽ hơn phân nửa là ngất xỉu.

" Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy — " Bạch Kha cảm thấy nếu hỏi người cha giống chim cút của mình cũng chớp chớp mắt nhìn y cũng không thể hỏi ra manh mối gì, chưa kể nếu tính mạng con gà này thật sự gặp nguy hiểm, khả năng cao cũng không thể là Bạch Tử Húc tay trói gà không chặt làm. Vì thế y quay đầu lại nhìn hắc y nhân đang đứng bên cạnh, nhưng chỉ sau một cái liếc mắt, y đã sững sờ, còn chưa kịp nói hết lời.

Theo đôi mắt nhìn sự thay đổi hình dạng đến bây giờ, khoảng chừng sáu năm, Bạch Kha đã gặp qua vô số người muôn hình muôn vẻ, tính cả hai người hôm qua và bọn dì mập, có thể nhìn rõ ngũ quan người sống, chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Nhưng người trước mặt rõ ràng hơn bất cứ ai mà y từng thấy, rõ ràng đến mức Bạch Kha có chút kinh ngạc.

Không chỉ ngũ quan, mà từ đầu đến chân ngay cả sợi tóc cũng hoàn toàn nhìn thấy được, gần như giống qua những gì y thấy tối qua, sự khác biệt duy nhất có lẽ là thiếu màu sắc. Nhưng sự khác biệt này dường như đối với Bạch Kha không tồn tại, bởi vì khi y vừa nhìn thấy người này tối qua, trong đầu y đã vô thức nghĩ đến người này có dáng vẻ như thế nào—

Hắc y tóc đen, làn da không nhợt nhạt như chính bản thân hắn, mi tâm có vẻ luôn hơi nhíu lại, đôi mắt đen sâu thẳm và thâm trầm, mơ hồ mang theo một cỗ khí hung hãn, gương mặt thon gầy.

Thời điểm đó, y cảm thấy hắn đã rất cao, tạo cho người khác một loại áp bức vô hình, nhưng vào lúc này, Bạch Kha đứng gần nghiêng người nhìn người bên cạnh, cảm thấy so với hôm qua còn cao lớn hơn.

Cũng may mà hôm qua người này kiên trì đòi quỳ xuống nói chuyện, nếu đứng như vậy giằng co, Bạch Kha cảm giác cái cổ mình nhất định sẽ đau.

Y hiếm khi phải ngẩng đầu nhìn một người như thế này, có chút không quen với điều này, vì vậy y ngẩn người một lúc, sau đó thu hồi ánh mắt và quay đầu lại. nhìn con gà trên ghế sô pha và nói: " Tại sao cậu ta lại ở đây, và tại sao cậu ta lại bị trói thành thế này?"

[ĐM/Hoàn] Nghịch Đồ - Mộc Tô Lý (Edit: Yone)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ