Chương 44: Dược tuyền

3 0 0
                                    


Chương 44: Dược tuyền

Edit: Yone

Đúng là một cái chày gỗ...

Bạch Kha không nhịn được yên lặng thầm chửi trong lòng, rồi sau đó quay đầu nhìn xung quanh.

Y quả nhiên đã bị Hoắc Quân Tiêu đưa đến một sườn núi ở phía nam của bí cảnh. Đây là một bệ đá cao ở giữa một đỉnh núi tự nhiên hiểm trở, trên bệ đá này có ba hồ suối nước nóng với kích thước khác nhau, hồ lớn nhất có đường kính khoảng hai mét, còn hồ nhỏ nhất chỉ đủ cho một người ngồi vào. Độ sâu của các hồ chỉ vừa đủ đến eo, ngồi vào đó thì vừa vặn.

Bên trái của bệ đá là một dòng nước mỏng rơi một đường từ đỉnh núi xuống, hơi nóng mờ ảo lượn lờ, cây cổ thụ xen lẫn với cỏ dại xanh tươi, phía bên phải còn lại là vách núi, khi ngồi ngâm mình trong suối, có thể nhìn bao quát hơn nửa bí cảnh, thật sự khiến tâm hồn thoải mái.

Về suối nước nóng này, Bạch Kha và những người khác trước đó đều đã biết, nghe Dư Hiền nói đây là một hồ dược tuyền, nhưng Bạch Kha và bọn họ chưa bao giờ đến ngâm mình ở đây.

Một là vì vị trí của suối này quá hiểm trở, vách đá dựng đứng cao vút, với khả năng của Bạch Kha và Lâm Kiệt, leo lên đây cũng phải tốn không ít công phu. Hai là vì bọn họ luôn gặp phiền phức quấn thân, không có thời gian cũng chẳng có tâm trạng mà nhàn nhã ngâm mình suốt nửa ngày. Vả lại, theo lời Dư Hiền, nếu người trẻ tuổi mà kinh mạch không bị tổn thương, tứ chi vẫn lành lặn, thì không cần ba ngày hai bữa đến đây ngâm dược tuyền, ngâm nhiều quá lại dễ sinh nhiệt.

Bạch Kha không ngờ y lại nhanh chóng bị xếp vào nhóm "kinh mạch bị tổn thương, tứ chi không lành lặn" và bị Hoắc Quân Tiêu xách lên ngọn núi cao này.

"Cởi quần áo ra." Hoắc Quân Tiêu quỳ một chân bên suối, nhàn nhạt nói với Bạch Kha.

Bạch Kha làm lơ lời này, hỏi Hoắc Quân Tiêu: "... Ngươi đang làm gì vậy?"

Chỉ thấy hắn một tay gác lên trên đầu gối, lòng bàn tay kia úp xuống, đặt trên mặt nước suối, không lâu sau, Bạch Kha liền cảm thấy nước vốn dĩ có nhiệt độ vừa phải đang dần nóng lên, dưới hồ không ngừng có dòng chảy ngầm xoáy cuồn cuộn qua, như thể sắp đun nấu sôi vậy.

Bạch Kha giật giật khóe miệng: "Ngươi định để cho ta ngâm suối nóng, hay là đói bụng muốn uống canh thịt?"

Da của y luôn hơi tái nhợt như thiếu máu, thân hình có phần gầy gò càng trở nên nổi bật hơn dưới làn da ấy, nhìn y trông gầy đến mức khiến người khác cảm thấy đau lòng. Hiện tại, nước ngày càng nóng, lại làm gương mặt y có chút huyết sắc, khí sắc có vẻ tốt hơn không ít.

"Nóng quá không?" Hoắc Quân Tiêu mở miệng hỏi.

"Cũng được... khá nóng. Nhiệt độ ban đầu kỳ thực đã ổn rồi." Bạch Kha dùng mu bàn tay lau nước trên mặt, sau đó lại bỏ thêm một câu vào: "Nếu ngươi tiếp tục tăng nhiệt, sẽ thực sự nóng quá đấy."

Nghe vậy, Hoắc Quân Tiêu mới thu tay lại, vẫn không yên tâm mà duỗi tay thử nước, lúc này mới nói: "Vừa rồi nhiệt độ đó người bình thường có thể ngâm được, nhưng người thì không được."

[ĐM/Hoàn] Nghịch Đồ - Mộc Tô Lý (Edit: Yone)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ