"Em đã nói hai người nhất định không được bình thường mà"

101 13 4
                                    

Chương 19

Cạnh trường bắn có một phòng nghỉ nhỏ, lúc Lý Hi THừa dẫn Thẩm Tại Luân vào, Sở Thiên Hướng đang ngồi xổm trên sàn nấu lẩu.

Dùng loại nồi điện cỡ nhỏ đặt trên một bục gỗ kê tạm trên sàn, chiếc bàn bên cạnh có rau xanh với nấm chất thành núi, chú cầm lên đổ ào hết vào nồi.

Thấy Lý Hi THừa, chú ngẩng lên cười xòe hàm răng trắng mời: "Vào đây vào đây, oắt con lại cho người mới ở chỗ chú được mở mang tầm mắt rồi đúng không?"

"Chú." Lý Hi THừa bước vào lên tiếng gọi.

Sở Thiên Hướng là một người đàn ông hơn bốn mươi, cùng tầm tuổi với Thẩm Bách Tòng. Nhưng chú bảo dưỡng tương đối tốt, cơ bắp rắn rỏi, để râu vẫn trông trẻ hơn người cùng tuổi.

Thẩm Tại Luân đi sau Lý Hi THừa, vào trong rồi Sở Thiên Hướng mới thấy. Người đàn ông ấy sững người vài giây rồi mới đứng lên trông khá mất tự nhiên, lau tay vào quần bối rối hỏi: "Thẩm Tại Luân đúng không? Chú từng gặp cháu."

Thẩm Tại Luân mà trước nay chưa từng lạnh mặt với ai không lên tiếng chào, hiếm thấy.

Cậu nhìn đối phương bằng ánh mắt dò xét, đến mức Sở Thiên Hướng phải cười khổ với Lý Hi THừa, rồi quay lại giơ tay đầu hàng với cậu, nói: "Ầy, bạn nhỏ Thẩm Tại Luân, chú nói rõ trước anh cháu tới chỗ chú hợp quy hợp pháp đó nha."

"Nhóm theo dõi anh cháu mấy năm nay là người của chú đúng không?" Thẩm Tại Luân hỏi.

Sở Thiên Hướng lại nhìn Lý Hi THừa.

Lúc này Lý Hi THừa đã đi vòng qua nồi lẩu sôi ùng ục, để cây dù Thẩm Tại Luân mang đến lên chiếc ghế bên cạnh rồi ngồi xuống nói: "Em ấy thông minh từ nhỏ mà, chỉ chờ xem có muốn vạch trần hay không thôi."

"A vậy hả." Sở Thiên Hướng dụi mũi, khai báo với Thẩm Tại Luân: "Phải, là người của chú."

Nhưng rồi lập tức bảo đảm: "Nhưng chú tuyệt đối không có ý gì khác, bố cháu, cũng là thợ cả Thẩm ấy, cũng biết mà."

"Chú dám nói không phải phía họ Văn mớm lời trước không?" Sắc mặt Thẩm Tại Luân vẫn sa sầm.

Sở Thiên Hướng: "Chuyện này... thì đúng là ý của nhà họ Lý." Nhưng chú nhanh chóng đổi giọng: "Tuy nhờ có quan hệ của nhà họ Lý mới có được hôm nay. Nhưng chú là bạn cùng lớn lên với Viễn Sơn, năm vợ chồng chú ấy gặp chuyện chú đang ở rất xa bên ngoài. Khi quay về muốn tìm đứa nhỏ vợ chồng cậu ấy để lại thì mới biết nó đã vào nhà họ Thẩm của cháu ở rồi. Sau khi nghe ngóng, chú cũng thấy nhà họ Thẩm hơn chỗ chú nhiều, cũng đúng năm đó quan hệ của nhà họ Lý với bên trên đang căng thẳng, gần như đến mức thần hồn nát thần tính. Ông cụ Lý đã đích thân gửi thư cho chú."

Nội dung trong thư rất đơn giản và rõ ràng.

Bảo đảm đứa nhỏ duy nhất Lý Viễn Sơn để lại lớn lên thành người.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Tại Luân nghe nói đến một người khác trong nhà họ Lý ngoài anh mình. Tuy kiếp trước con đường về sau của Lý Hi THừa rất rộng mở, nhưng khi cậu hồi tưởng lại những chi tiết nhỏ, thi thoảng sẽ nhớ tới sự lo lắng sâu sắc trong những cuộc đối thoại của Thẩm Bách Tòng và Dương Hoài Ngọc.

[heejake/chuyển ver] Nhà có bé ngoanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ