Chương 19: Bí cảnh (2)

5 0 0
                                    


Chương 19: Bí cảnh (2)
Edit: Yone

Giọng nói xa lạ đột nhiên xuất hiện khiến bọn Bạch Kha giật mình, trong lúc nhất thời không kịp chú ý đến nội dung trong câu nói kia.

Bạch Kha chợt quay đầu, nhìn về nơi phát ra giọng nói, chỉ thấy một tiểu lão đầu tinh thần phấn chấn một tay chống sau lưng, một tay thì vuốt vuốt râu mép, một đầu bạc trắng, khoan thai bước không nhanh không chậm hướng bên này đi tới, tư thái kia tuyệt đối là một kiểu "lên mặt" điển hình.

Và người đi theo ông lão phía sau là một khuôn mặt thối, chính là Hoắc Quân Tiêu một thân mặc đồ đen.

Bạch Kha đột nhiên cảm thấy tình hình hỗn loạn đến mức không thể hiểu nổi.

Cự thú kia vẫn còn bám riết không tha liếm mặt Bạch Kha, Lâm Kiệt bên cạnh rốt cuộc cũng khôi phục sức lực, yên lặng quay đầu, cảm thấy hình ảnh kia quá đẹp, cậu không đành lòng nhìn được nữa, vì thế quay sang nhìn chằm chằm tiểu lão đầu không rõ danh tính.

Tiểu lão đầu đi đến trước mặt mọi người, vung một bên ống tay áo lên, những con cự thú nguyên bản đang ngồi xếp hàng như là hư ảo, theo ống tay áo của ông mang theo gió, giải tán sạch sẽ, ngay cả bóng dáng cũng chưa lưu lại. Duy chỉ còn lại con đang liếm Bạch Kha, vẫn ngồi chồm hổm một cách yên bình.

Bạch Kha: "..." Đã thu không thể thu hết một lần sao? Để lại một con là có ý gì?!

Mà con cự thú này sinh ra đến kỳ quái, xúc cảm đầu lưỡi là thật, nhưng không để lại dấu vết nước bọt nào, nếu không Bạch Kha sớm đã nổ tung từ lâu.

Như là đã hiểu oán niệm của Bạch Kha, tiểu lão đầu cười híp mắt nói: "Những cái này đều là giả, chỉ là những hư ảnh chiếu ra từ bản thể thật, chuyên dùng để đe dọa phô trương thanh thế."

Bạch Kha duỗi tay gạt cái lưỡi khổng lồ ra không chút biểu cảm nói: "Này là bản thể thật?"

Tiểu lão đầu nhìn cự thú kia hung hăng liếm hai cái cho nghiền, cuối cùng sau đó giơ tay vung lên, khiến nó biến mất: "Này cũng là hư ảnh."

Bạch Kha: "...." Rất tốt, cố ý.

"Thật sự ở phía sau." Tiểu lão đầu xoay người nhìn con đường trong rừng rậm nói.

Bọn Bạch Kha theo tầm mắt ông nhìn sang, chỉ thấy có một cự thú giống đám ban nãy xuất hiện trên đường, thân hình khổng lồ có thể so với con voi, chẳng qua toàn thân đen kịt, bộ lông cực kỳ dài, hiện ra ánh bóng mượt, vừa nhìn đã biết được nuôi dưỡng tương đối tốt. Mặt thú trông có thời điểm nhìn khá dữ tợn thoạt nhìn khá đáng sợ hung tàn, lúc này trầm tĩnh lại, ngược lại có vẻ có chút hàm hậu, đôi mắt không trợn mở to dưới tình huống này lại rất có linh khí. Bốn cái chân to dày nhưng rất ngắn, tư thế chạy ngu ngốc đến có chút buồn cười, sau lưng còn có một cái đuôi to xõa tung như đôi hồ ly, theo tư thế chạy của nó mà lắc qua lắc lại.

Bạch Kha: "...."

Lâm Kiệt: "Phong cách biến hóa này không phải có chút lớn sao?" Đậu má thứ này thật sự cùng thứ vừa rồi thiếu chút nữa lấy mạng người là lớn lên giống nhau sao! Thoạt nhìn kém hơn rất nhiều! Đậu mẹ nó mày đặc biệt đùa tao sao?!

Nghịch Đồ - Mộc Tô Lý (Hoàn+edit: Yone )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ