Cánh cửa phòng được mở ra, cô y tá bước vào như mọi ngày, Chanyeol khẽ cúi đầu chào rồi lại đứng trầm tư, đợi cô y tá làm xong phần kiểm tra, anh mở lời
- Cô ấy thế nào rồi? Chanyeol bình thường vốn rất điềm tĩnh, anh rất hiếm khi thể hiện sự nôn nóng ra bên ngoài nhưng ngay lúc này, quả thật anh có chút sốt ruột.
Cô y tá có chút do dự nhưng khi nhìn vào đôi mắt phản chiếu cái nhìn khắc khoải của Chanyeol, cô không thể nói dối:
- Đã 2 ngày nay, cơ thể cô ấy tiếp nhận chất dinh dưỡng và thuốc ít hơn so với trị liệu bình thường.
Chanyeol nghe xong chỉ biết nhìn Seohyun bất lực, tìm đến cái chết, đây thực sự là điều cô muốn sao?
- Nhưng mà cậu cũng đừng quá thất vọng! Sẽ luôn có những kì tích bất ngờ xảy đến. Tôi tin rồi cô ấy sẽ sớm tỉnh lại thôi. Cô y tá nhìn Chanyeol động viên. Cả một tuần nay, cô trực ca ở đây và bị ấn tượng bởi anh, anh luôn túc trực bên người bạn gái không rời đi suốt những ngày qua khiến cô cũng cảm thấy động lòng và thương xót. Phụ nữ mà, có thể tìm được một người đàn ông hết lòng, toàn tâm toàn lực vì mình như vậy là điều vô cùng hạnh phúc. Vậy cho nên cô gái đang nằm kia chưa hẳn là quá bất hạnh, hy vọng hai người họ sẽ có được kết thúc tốt đẹp.
Chanyeol gật đầu, dù sao anh cũng biết ơn vì lời động viên đó
- Tôi cũng mong là vậy!
Cô y tá kiểm tra lại tình trạng Seohyun thêm lần nữa rồi nhẹ nhàng rời đi.
Khi cánh cửa phòng đã khép lại, Chanyeol tiến gần về phía Seohyun hơn, anh lặng lẽ nhìn cô. Thật lâu, anh mới lên tiếng:
- Thật sự rất đau, phải không?
Chanyeol nói với cô nhưng cũng chính là nỗi đau anh kìm nén rất lâu rồi. Ba mẹ qua đời sớm, hai anh em anh phải vật lộn giữa những khó khăn cuộc đời để tiếp tục sống. Chính vì vậy đối với anh, em gái chính là người anh trân trọng nhất. Anh tự hứa với bản thân sẽ chăm sóc bảo vệ con bé thật tốt nhưng ngay cả cơ hội ấy ông trời cũng không cho anh.
Anh dường như ngã gục khi nghe tin em gái mình gặp tai nạn, tai anh ù đi, cảm xúc trống rỗng, hoảng sợ vây kín toàn bộ tâm trí anh. Bỏ hết tất cả, anh chạy vào viện, câu hỏi tìm bệnh nhân anh còn chưa kịp cất lên, ứ trong cổ họng lại phải nuốt vào trong, anh đứng đó, mắt đăm đăm nhìn chiếc xe đẩy đang đi ra từ phòng cấp cứu. Em gái anh ...sao lại nằm đó? Sáng nay nó vẫn còn vui vẻ tới trường cơ mà!. Hai tay anh siết thật chặt, đi về phía trước, nhằm thẳng vào người bác sĩ. Anh lao đến túm lấy cổ áo, hét lên đầy giận dữ:
- Nói, sao em gái tôi lại nằm đây!
Đáp lại sự giận dữ như muốn giết người của anh chỉ là 2 từ : - Xin lỗi.
Anh như mất hết lý chí, thật sự muốn đánh người nếu không có Jae Min chạy đến cản anh. Giằng co một hồi, anh ngồi gục xuống, nước mắt lặng lẽ rơi. Nhìn Chanyeol như vậy, Jae Min thực sự đau lòng, anh quay đi, che giấu giọt nước mắt .
Những ngày sau đó, anh sống như một người đã chết, đau khổ, dằn vặt không lúc nào khiến anh thoải mái. Phòng anh tràn ngập một đống những chai rượu, những lon bia và cả những đồ vật bị anh phá nát. Ra ngoài cố tình gây sự, rồi để mặc cho người ta đánh, hình như vậy lại khiến anh dễ chịu hơn chút ít. Jae Min biết anh đau lòng, cũng biết không phải chỉ cần nói quên là quên được nhưng nhìn Chanyeol như vậy, anh cảm thấy thất vọng nhiều hơn. Chanyeol cứ để mặc cho bị đánh, máu bắt đầu thấm ra áo, không thể đứng nhìn mãi được, Jae Min chạy lại:
BẠN ĐANG ĐỌC
Longfic HanSeo - Real love
FanfictionGiới thiệu nhân vật Seo Joo Hyun Xi Luhan/ Lộc Hàm Park ChanYeol Im Yoona Oh Sehun Tính cách nhân vật sẽ được biểu hiện trong truyện (do mỗi người cảm nhận). Và một số nhân vật phụ mình sẽ đề cập sau. Thanks.