Chap 27. Bị uy hiếp

424 46 21
                                    


Bị giữ chặt tay, Seohyun có chút kinh ngạc quay ra nhìn Luhan. Cô tự hỏi liệu anh có phải đang nhầm lẫn gì không?

- Xi tổng...! Seohyun chỉ thốt được duy nhất hai từ này đồng thời dùng lực rút tay lại. Không hiệu quả đã đành, nó còn khiến khoảng cách của cô và anh bị rút ngắn một cách đáng kể.

Gương mặt góc cạnh với những đường nét hoàn hảo đến từng centimet, ánh mắt nâu ẩn hiện mờ ảo được che phủ sau mái tóc cà phê nam tính, sống mũi cao thẳng, đôi môi quyến rũ lúc nào cũng nhếch lên như thách thức người đối diện, khí chất xuất trần nhưng có chút lãnh đạm, toàn bộ cơ thể anh toát ra khí lạnh run người. 

Seohyun cảm thấy lúng túng khi áp sát Luhan ở cự ly gần thế này, cả người cô như vừa có luồng điện chạy xoẹt qua, tại sao cô luôn có cảm giác con người này rất nguy hiểm!

Seohyun cố gắng xoay xoay cổ tay nhưng vô dụng, nó chả dịch chuyển được thêm chút nào, chỗ cổ tay bị anh cầm chặt đến nỗi đỏ ửng, nổi rõ các gân xanh, đau điếng.

- Đừng lên tiếng! Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai.

Tại sao cô không được phép lên tiếng, con người này quả thật kì lạ.

Như hiểu được cái nhìn đầy nghi vấn và bất công đang sôi sục của người con gái bên cạnh, Luhan nói thêm

- Em thực sự muốn qua đó?

Sao đột nhiên anh lại hỏi cô như vậy, Seohyun chuyển hướng nhìn, nhìn theo ánh mắt rợn người của Luhan dừng ở đám đông lộn xộn cánh phải bữa tiệc. Nhưng âm thanh truyền đến chỗ cô rất nhỏ, có lẽ đã bị tiếng nhạc đè lấp.

Cả người Seohyun như hóa tượng, đứng bất động nhìn những tên áo đen đang hùng hổ quát nạt, cầm theo nhiều loại vũ khí như gậy, côn, dao và cả súng lia qua lia lại, cô tự hỏi rốt cuộc thì bọn chúng là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây?

Những tên côn đồ này ra sức đàn áp, giơ dao chĩa súng đe dọa khiến các khách mời đều sợ hãi, dúm dụm vào một chỗ, bị quây tròn trong vòng vây. Seohyun nhìn đi nhìn lại thì phát hiện tất cả khách mời đều đang bị chúng khống chế bao gồm cả Lay, Kai, Taemin, Kyung Ho, Sooyoung, Hyoyeon và Yuri, chỉ còn mình cô và con người lạnh lùng đang đứng kế bên vẫn chưa bị nhìn thấy.

Bản thân phải làm gì là câu hỏi duy nhất hiện lên trong đầu cô lúc này? Seohyun tự động lùi lại mấy bước để giữ thêm khoảng cách với Luhan thì vô tình va phải ghế, đó là thứ phát ra âm thanh phát ra duy nhất khi nhạc nền vừa tắt, tất nhiên đã gây sự chú ý tới xung quanh. Đồng loạt mọi ánh nhìn đổ dòn về phía cô và Luhan.

- YYYaaa, không ngờ Xi tổng cũng có ở đây? Theo nhận xét của Seohyun, tên này còn khá trẻ, chỉ tầm tuổi Luhan, ngoại hình cũng rất ổn, tuy nhiên điệu cười của hắn thực sự rất gian trá.

Luhan khẽ thả tay Seohyun ra, chầm chậm tiến lên phía trước

- Han Dong Suk! Kèm theo là một nụ cười khinh thường

- Còn đang nghĩ làm cách nào để tìm được Xi tổng, không ngờ có thể gặp ngay tại đây, thật đỡ tốn sức, ông trời quả rất có mắt! Han Dong Suk nhìn Luhan đầy căm phẫn

Longfic HanSeo - Real loveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ