Tân và dì năm đang trò chuyện ở dưới bếp
Tân: dì nói cho tôi biết đi chuyện là sao? Tôi rối quá đa
Dì năm: cậu phải thề là không được nói cho bất cứ ai biết
Tân: được rồi dì nói đi
Bà bắt đầu kể lại từ đầu tới cuối , tân ngồi nghe mà muốn khóc luôn
Dì năm: chuyện là vậy đó
Tân: dì không nói dối chứ sao lại có chuyện điên rồ như vậy...
Dì năm: cậu không thấy sao mà còn hỏi
Tân: nói vậy là cô Lành cũng đã biết cậu Trúc là nữ
Dì năm: ừ, lành cũng là một nạn nhân vô tội
Tân : vậy giờ hai người trong kia phải làm sao đây đa...họ đều là ấy ấy như nhau làm sao sống với nhau được...
Dì năm: cậu hỏi tôi , tôi biết hỏi ai
Tân: một khi bị vạch trần thì có nước bị thiêu sống đó đa
Dì năm: tôi cũng đang lo cho họ đây, giờ mợ vì cứu cậu mà bỏ chốn khỏi nhà cha má ruột mình...trong khi thì cậu à không là cô trúc thì bị như thế kia nữa, không biết họ phải sống sao
Tân: chắc giờ ông bá đã cho người đi kiếm cô khắp nơi rồi...không biết cô Lành có bị liên lụy không nữa...
Dì năm: nếu vậy cậu về xem sao?
Chi đi xuống: cậu đi về nhà tôi xem thử ra sao rồi, chắc cha và bà tôi đang giận lắm
Tân : được rồi có gì tôi sẽ cho cô hay, tôi xin phép
Chi: khoan đã, cậu phải cẩn thận với sĩ đừng bao giờ tin hắn...còn nữa tạm thời cậu đừng trở lại đây nữa...
Tân: vậy còn hai người thì sao?
Chi: chúng tôi sẽ an toàn nếu anh không nói và không trở lại đây...
Tân: con người tôi cái gì cũng không tốt chỉ được cái nghĩa khí đầy mình
Dì năm: chúng tôi tin cậu sẽ không bán đứng mợ nhưng những người khác thì rất khó nói
Chi: đặc biệt là sĩ...anh tuyệt đối phải cẩn thận với hắn
Tân: xem ra cô rất câm thù anh ta
Chi: tôi không câm thù mà là muốn giết chết hắn
Tân thấy ánh rực lửa của Chi mà hơi sợ : được rồi, thưa cô tôi đi đây
Chi: dì đi mua dùm con một vài bộ đồ cho Trúc được không?
Dì năm: được chứ, mà mua đồ gì nam hay nữ...
Chi: đồ nam đi , trúc vốn bị má tôi ép mới ra nông nỗi này...chắc khó chịu lắm
Dì năm: thật ra tôi không biết xưng hô là cậu ba hay là cô ba nữa ...nào giờ gọi là cậu giờ gọi cô nó kỳ kỳ sao á mợ
Chi nhìn bà mà cười : lúc mới biết Trúc là con gái tôi cũng lúng túng như dì vậy nhưng giờ thì bình thường...trước giờ dì gọi sao thì gọi vậy đi
BẠN ĐANG ĐỌC
Duyên Phận
RomanceBối cảnh của câu truyện xảy ra vào những năm trước 1945, khi mà xã hội bị phân chia giai cấp địa chủ và tá điền Nguyễn Bá còn gọi là hội đồng bá , là một gia tộc lớn và giàu có nhất xứ nam kỳ, Chi (18 tuổi) là con gái út trong nhà Ở Cần thơ thì có...