Chapter 45: tôi phải làm sao đây?

3.4K 168 9
                                    

Chi ngồi nghe mà tim đau nhói như vừa bị Trúc khứa ra từng mãnh , cô biết Trúc sẽ không bao giờ chấp nhận đứa bé này và sẽ không tha thứ cho cô khi mọi chuyện bị phê bài nên chỉ còn cách cắn răng chịu đau.

Trúc uống hết ly nước đi lại giường ngồi xuống nắm lấy tay Chi

« tôi biết để em sống ở một nơi như vậy thì bất tiện lắm nhưng bây giờ chúng ta đang chốn chạy nên chỉ có ở đây là an toàn thôi ...lát nữa ăn cơm xong tôi sẽ đi tìm việc gì đó để làm vì tiền cũng không còn bao nhiêu nữa...»

Chi lau nước mắt : em không phải chê chỗ này

Trúc: tôi biết mà, thôi em đừng khóc nữa mắt xưng cả rồi...

Chi: lấy nhẫn cưới của em bán luôn đi, mình không đeo em đeo làm gì, còn nữa em ngán vịt quay rồi...mình mua gì ăn cho qua bữa thôi

Trúc cằm lấy chiếc nhẫn : được rồi, em đang bị bệnh thì nằm nghỉ đi tôi đi nấu cơm

Chi: để em nấu cho

Trúc: em bị cảm mà, chỉ có nấu nồi cơm thôi không mất nhiêu sức đâu
Em nghe tôi nằm ngủ một giấc đi

Chi kéo tay cô lại: hôm nay mình có thấy khó chịu không?

Trúc: lúc sáng có một chút thôi

Chi: mình về thăm má em không cấm cản nhưng tuyệt đối cẩn thận còn nữa nếu lên cơn nghiện thì không được uống bất cứ thuốc gì mà đưa có biết không?

Trúc nhéo mũi chi mà cười: dạ vâng

Chi: khó khăn lắm mới cai được mình đừng để tái nghiện lại

Trúc : nếu như tôi bị nghiện lại em có phải sẽ bỏ mặc tôi không?

Chi đưa tay bóp cổ Trúc: em sẽ giết mình rồi tự tử theo sau

Trúc: nói thật tôi muốn em chết trước tôi cơ

Chi đánh vào đầu cô: mình ác quá đa, vậy mà bảo thương em

Trúc : sau sự việc vừa rồi tôi mới muốn như vậy, em đã phải sống khổ sở như thế nào khi tôi mất , nên tôi hy vọng ông trời hãy để tôi nhận lãnh hết những đau khổ đó

Chi nghe liền kéo người cô lại hôn

Trúc cười tươi không cần tưới vì từ lúc gặp nhau tới giờ đây là lần đầu tiên chi chủ động hôn cô

« em mau ngủ đi , khi nào cơm chính tôi sẽ gọi»

Chi : dạ

Trúc đi vo gạo rồi bắt lên lò không quên nấu cho Chi thang thuốc luôn

Chồng của chị cát tên là Lực và một vài người khác đi làm vừa về tới thấy Trúc lạ mặt nên anh hỏi

« nè, cậu là ai , dọn về đây khi nào vậy?»

Trúc: dạ , tôi tên là Duy , hai vợ chồng tôi vừa mới dọn về đây thôi , còn anh là

Chị cát bỏ thao đồ xuống: là chồng chị đó

Trúc: sao qua nay không thấy anh

Lực: tôi đi mần kho vài ba hôm mới về nhà một lần

Duyên PhậnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ