Đậu Tranh truyền dịch hai giờ liền, Cố Khái Đường nhìn dáng vẻ của y giống như không thể đi đón Tiểu Dã, liền nói với Cố Khái Mai: "Em đưa cậu về đi, anh đi đón Tiểu Dã."
Cố Khái Mai liên tục gật đầu nói: "Được, được."
Đậu Tranh nằm trên cánh tay Cố Khái Đường, khàn khàn hỏi: "Sớm như vậy?"
Cố Khái Mai 'Ai' một tiếng, đứng giữa hai người nói: "Cậu, cậu còn chưa ăn cơm phải không? Đi, tôi dẫn cậu đi ăn cái gì đó đã. Anh hai, anh đi trước đi, tiện đường ghé trường học xem sao."
Đậu Tranh sửng sốt nhìn Cố Khái Mai, đột nhiên hiểu ra gì đó. Y buông tay Cố Khái Đường ra, có chút mất mát nhìn hắn, bởi vì sốt cao, khoé mắt Đậu Tranh hồng hồng.
Hơn mười giờ đêm Đậu Tranh lại sốt.
Cố Khái Đường cho y uống thuốc xong, dựa theo bác sĩ chỉ dẫn, dùng khăn mặt ấm lau người cho Đậu Tranh. Đậu Tranh giống như những người đàn ông khác, lông trên tay và trên người rất ít, nhưng có lông chân. Cố Khái Đường giúp y lau chân, thậm chí lau đùi. Song khi hắn muốn giúp Đậu Tranh lau phía trên, y bắt đầu phản ứng kịch liệt.
Cố Khái Đường nghĩ có thể không lau chỗ khác, nhưng cổ và dưới nách ra nhiều mồ hôi nhất định phải lau.
Hắn đem khăn mặt đưa cho Đậu Tranh, để y tự lau. Đậu Tranh bị sốt cao đến đỏ bừng mặt, muốn ngủ. Y nhận lấy nhưng chậm chạp không cử động.
Cố Khái Đường nghĩ Đậu Tranh nhất định là cố ý. Y vẫn là muốn Cố Khái Đường giúp y lau, có câu nói sao nhỉ, lạt mềm buộc chặt?
Nghĩ tới đây, Cố Khái Đường nổi lên một tầng da gà, hắn không nghe Đậu Tranh từ chối, lôi cánh tay y, ngăn Đậu Tranh lại, liền lau dưới nách y.
Đậu Tranh như giật kinh phong run lên, không kìm chế phát ra tiếng cười. Có thể bị sốt đến không có sức, cho nên Đậu Tranh không thể phản kháng Cố Khái Đường. Cũng có thể trong tiềm thức bản thân y cũng không hề muốn phản kháng hắn.
Đậu Tranh thực sự sợ nhột, lúc lau còn cười mấy tiếng, sau đó mắt rưng rưng, ngay cả khí lực nói cũng không có.
Cố Khái Đường nhìn y, nhớ tới câu 'Đàn ông sợ nhột thì sợ vợ' cảm thấy không liên quan chút nào, thật vô căn cứ.
Hắn buông tay ra, nói: "Được rồi, còn lại tự mình lau đi."
Đậu Tranh vốn buồn ngủ, bị kích thích như thế, buồn ngủ đều bay hết. Y giận dữ cầm lấy khăn mặt, cố sức lau cái cổ, nói: "... Cậu đây là muốn giết tôi mà..."
Cố Khái Đường ngẩn ra. Hắn nghĩ, cái khăn này vừa mới lau nách còn chưa có giặt, liền lau cổ?
Cố Khái Đường do dự một hồi vẫn không có nói ra.
Hắn cũng không phải ngày đầu tiên biết Đậu Tranh không ưa sạch sẽ.
Cố Khái Đường làm hết trách nhiệm của mình. Hắn không thế tiếp tục xin nghỉ chỉ vì chăm sóc Đậu Tranh. Sáng sớm hôm sau, trước khi đến trường, Cố Khái Đường căn dặn Đậu Tranh đúng giờ đến bệnh viện truyền dịch.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bé con thân ái - Quỷ Sửu
RomanceTác giả: Quỷ Sửu Editor: Qi_fang (me) - không có thời gian beta, lỗi chính tả nhiều hơn sao trên trời. Văn án: "Vì anh em dùng ba năm tích góp, vượt ngàn trùng khơi đến gặp anh. Vì lần gặp mặt này, ngay cả hô hấp em đều nhiều lần luyện tập." Đơ...