Chương 14: Tới khoe xấu

3.9K 143 4
                                    

Bệ hạ nổi cơn thịnh nộ, kẻ làm thần tử, đương nhiên chỉ có thể câm như hến.

Buổi tiệc vốn dĩ còn đang ăn uống linh đình, mọi người ai nấy bắt chuyện bàn tán kính rượu, náo nhiệt gì đâu, nhưng lại bị cơn giận bừng bừng của hoàng đế mà kinh hãi, thiếu chút nữa là bất nhã vãi cả rượu ra đất. Buổi tiệc nhất thời chỉ còn lại sự im lặng.

Minh Trọng Mưu mải lo tức giận, nên cũng không nghĩ tới chuyện an ủi trái tim đang hoảng loạn của các thần tử.

Bảo vị Thừa tướng đại nhân cao ngạo tự kiêu mang theo bức tranh yêu quý của mình đến cho các vị đại thần, và đặc biệt là đối thủ chính trị của hắn là Hầu Thiết Tranh cùng thưởng ngoạn, thì chỉ sợ rằng tên cáo “già” này tức đến ngay cả mũi cũng phải xì ra khói cũng nên?

Nghĩ đến đây, khóe miệng Minh Trọng Mưu không nhịn được liền nhếch lên.

Quần thần nhìn thấy nụ cười kỳ dị của thánh thượng, không biết là đang nghĩ gì, trong lòng đều không kìm được liền nảy sinh cảm giác kỳ quặc —— Không phải bệ hạ bị lây bệnh của Thừa tướng đấy chứ, sao nụ cười lại khiến người ta thấy ớn lạnh thế?

Cuối cùng lại là đại tướng quân Hầu Thiết Tranh phá vỡ sự im lặng, bảo một tỳ nữ bên cạnh rót đầy rượu, cười lớn nói: “Thần thường xuyên đóng quân ngoài biên tái, rượu uống đều là những loại rượu mạnh, cũng là những loại không ngon, một khi uống xuống dưới yết hầu rồi rất dễ bị tắc dạ dày, mạnh thì đúng là mạnh thật, nhưng lại không có danh tiếng gì, duy chỉ có loại rượu ngon bệ hạ ban cho thần, uống xuống họng hương thơm nồng đậm cả khoang miệng, dư vị vô cùng, xứng đáng là rượu thượng hạng, đa tạ bệ hạ đã ban thưởng.”

Minh Trọng Mưu lúc ấy mới tỉnh táo lại, cũng cười nói:

“Xem ra Hầu tướng quân thực sự rất am hiểu về rượu, không biết Hầu tướng quân có thẩm được loại rượu này là loại nào không?”.

Hầu Thiết Tranh nhớ lại hương vị nói:

“Tương cốc khê xuân ủ trong mười tám năm, thần ngửi mùi, là đã nhận ra được ngay.”

Hoàng đế bệ hạ nghe xong, lập tức long nhan vui vẻ hẳn lên,

“Giỏi, giỏi, giỏi lắm, Hầu Thiết Tranh quả thật là người am hiểu về rượu, không hổ là Trấn Viễn Uy Võ đại tướng quân của triều đình ta.”

Nói đoạn, cũng bảo tỳ nữ rót rượu thật đầy, uống cạn một hơi đầu tiên, quần thần thấy bệ hạ trực tiếp uống cạn như thế, đều vội vàng nối theo sau, nhất thời khiến âm thanh mọi người rót rượu cho nhau vang lên ồn ào không dứt, những người không có tỳ nữ tới rót rượu giúp, thì đơn giản là tự mình nhấc vò rượu, rót vào bát của mình, nhanh chóng uống cạn.

Từ nhỏ lòng dạ Minh Trọng Mưu đã hướng về sa trường, luyện võ, đọc binh thư, đều là vì muốn trở thành danh tướng một thời. Hắn cũng kính trọng ngưỡng mộ các danh tướng nhất, đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy binh mã đại nguyên soái của nước Đại Sở, lần đầu tiên gặp Hầu Thiết Tranh, nên đương nhiên trong lòng rất vui, lửa giận đối với Tạ Lâm lúc vừa nãy, không hiểu vì sao cũng vơi đi khá nhiều.

[Edit] Gian Thần Quỳ Xuống Cho Trẫm!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ