Chương 39

7.8K 339 6
                                    

"Kookie, tụi anh về rồi đây..."
YoonGi chưa kịp bỏ giày ra đã nhào đến ôm lấy JungKook đang cậm cụi lau sàn nhà.

"YoonGi, em không thở được."
JungKook líu nhíu, cậu bậc cười trước sự trẻ con của anh.
"Em vừa lau sàn xong, anh lại làm bẩn rồi."

"Úi... xin lỗi bảo bối, anh lập tức bỏ giày ra."

"Âyss.... mày nịnh lố thiệt đấy. Mày bao nhiêu tuổi rồi hả?"
TaeHyung một phát đạp vào mông YoonGi, rồi cũng liền lập tức chạy đến bên cậu.
"Kookie lại đây, tụi anh có mua quà sinh nhật cho em đây."

"Coi kìa... thằng khỉ. Nói người khác sao không tự nhìn lại mình đi."
SeokJin cốc vào đầu TaeHyung, sau đó lại ôn nhu xoa đầu nhỏ của JungKook. Đem cậu ôm vào lòng.
"Kookie à em không cần phải làm những việc này đâu. Cứ mặc kệ đi."

JungKook mỉm cười, cậu biết rằng các anh đều lo lắng cho mình. Nhưng cậu cũng không thể sống ở đây mà không làm gì.
"Em ở nhà cũng thật chán, những chuyện này em đều làm được."

"Thế này đi, sau này tụi anh từng người một sẽ ở nhà với em mỗi ngày."
NamJoon đặt JungKook ngồi lên đùi, anh cưng chiều mân mê chiếc cổ thơm tho của cậu.

"Công ty có rất nhiều việc mà.... em không muốn vì em mà ảnh hưởng đến công việc của các anh."

HoSeok bậc cười với sự đáng yêu đó, thỏ nhỏ của các anh còn biết lo lắng cho công việc của họ nữa. Rất đáng khen a~
"Em quan trọng hơn tất cả. Công việc tụi anh sắp xếp được."

JungKook gật đầu, môi cong lên trong hạnh phúc.
Thật giống một gia đình, JungKook ước gì các anh sẽ mãi mãi như thế này. Mãi ở bên cạnh cậu. JungKook yêu họ rất nhiều, tình yêu đó không phải một ngày một bữa mà có. Đó chính là một thời gian rất dài ở bên cạnh các anh, trái tim cậu đập mạnh vì họ. Con tim cậu cũng đã từng đau đớn vì họ.
Nhưng bây giờ chính các anh đã ghép lại những mảnh vỡ trong tim cậu. Ghép chặt lại bằng những lời nói, những hành động và sự cưng chiều dành cho cậu.

JungKook yêu các anh, các anh cũng vậy. Họ chỉ muốn được ở bên cạnh JungKook như thế này. Bình yên cùng nhau tận hưởng những giây phút ngọt ngào nhất.
Cậu như một thiên thần được ban xuống cho các anh, cậu mong manh như một cành hoa, gió có thể thổi đi bất cứ lúc nào. JungKook là cuộc sống của họ, giây phút cậu lạnh nhạt trong lòng các anh ngày đêm đều như lữa đốt. Không còn tập trung vào bất cứ việc gì. Lúc đó họ mới biết được rằng, thì ra JungKook rất quan trọng đối với họ.
Các anh có thể không ăn uống gì trong một ngày đó, có thể không ngủ trong một đêm đó. Nhưng nếu một giờ không được gặp JungKook.
Họ đã không thể nào chịu được.

"Tụi anh yêu em nhiều lắm Kookie."

___________

Buổi tối..

Ăn tối xong các anh và cậu tiếp tục cùng nhau xem tv.
TaeHyung đem JungKook đặt ở trong lòng ôm chặt. Thuận tiện cho việc đút trái cây cho cậu.

"Các anh à, em có một chuyện muốn nói!"
JungKook ngước mặt nhìn TaeHyung. Anh hiểu được nên luyến tiếc đặt cậu ngồi sang bên cạnh mình.

[AllKook] Tại sao lại đau khổ (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ