Chương 21

4.9K 270 4
                                    

Hôm nay chỉ có một mình JungKook ở nhà. Thường ngày các anh không khi nào để cậu phải ở nhà một mình, các anh cùng phân chia để đến công ty, nhất quyết phải ở nhà cùng cậu.
Nhưng hôm nay sự cô đơn đang bao trùm lấy JungKook, lúc sáng không một ai nói với cậu câu nào. Các anh đã thay đổi sau một đêm như vậy làm cậu không thể nào an tâm. Mặc dù đã hỏi rất nhiều lần nhưng các anh lại không trả lời, cứ như vậy từ hôm qua đến nay luôn lạnh lùng với cậu.
Có phải là họ đang đùa hay không, nếu là như vậy thì không vui một chút nào đâu.

JungKook không cảm thấy vui đâu.
___________

Tập đoàn SLOT

"Hôm nay cả sáu chủ tịch đều đến công ty"

"Nhìn họ có vẻ không vui."

Nhân viên đều bàn tán khi thấy vẻ mặt đều u ám của các anh.

Bước vào phòng chủ tịch, sáu con người kia đều mang một tâm trạng giống nhau.
Đối xử với JungKook như vậy họ thật sự không cảm thấy vui chút nào ngược lại còn cảm thấy khó chịu trong lòng.
Nhìn thấy cậu buồn quả thật họ rất đau lòng, nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng trong quán bar, tất cả đều tức giận. Họ đương nhiên sẽ tức giận, JungKook thật ra là đang nghĩ gì, cậu rốt cuộc là yêu ai. Là các anh hay là Chun DoGul...

Tất cả đều chăm chú vào màn hình máy tính nhưng không một ai có thể tập trung được.
Họ cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất có thể.
Công ty có rất nhiều việc, thường ngày các anh giải quyết nó rất nhanh chóng. Nhưng bây giờ sao lại khó khăn như vậy.

"Hơiss... điên mất, tao về nhà hỏi rõ JungKook." NamJoon không chịu nổi cái không khí im lặng trong căn phòng này nữa, tức giận đứng dậy. Tay vơ lấy chiếc áo khoác bên cạnh định bước ra khỏi cửa.

"Đứng lại NamJoon. Muốn đi, chúng ta cùng đi hỏi" SeokJin

TaeHyung bên cạnh cũng đứng lên. "Tao muốn chính miệng em ấy nói ra sự thật"
nói đến đây anh giọng anh đột nhiên trở nên trầm lặng.
"Mặc dù... chúng ta đã biệt sự thật đó rồi..."
_____________

Buổi tối.

JungKook nấu bữa tối đến bây giờ cũng đã nguội lạnh rồi.
Cậu đem đi hâm tới hâm lui đến tận 3 lần nhưng các anh vẫn chưa về.

Bụng cậu cũng đã soi lên nhưng JungKook là muốn ăn cùng các anh thôi.
Cậu ngồi ở phòng khách chóng tay lên đầu gối chờ, càng lúc trong lòng lại càng sốt ruột, nhìn lại thời gian cứ trôi qua.
Đến 11 giờ đêm vẫn không thấy tiếng xe bên ngoài cửa, thở dài một tiếng. JungKook mới bạo gan gọi điện cho các anh, thật ra nếu như là thường ngày, các anh có việc đột xuất cần ở lại công ty giải quyết sẽ liền gọi điện cho cậu.
Nhưng hôm nay một cuộc điện thoại cũng không có.

Chưa kịp bấm nút gọi. Cánh cổng tự động đã được mở ra. JungKook liền nhìn ra phía cửa

Các anh về rồi.

JungKook không do dự chạy ra ngoài cổng, đây là hành động mỗi ngày cậu đều làm.
6 thân ảnh quen thuộc bước ra. Ai cũng đều có một phong cách khác nhau khiến người ta không thể nó kiềm chế được với vẻ tỏa sáng của họ.
Chỉ một ngày không gặp cũng đủ làm cho cậu nhớ các anh đến phát điên lên.
"Các anh về rồi, có đói không. Em có làm cơm tối"

[AllKook] Tại sao lại đau khổ (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ