Thạc Trấn liếc nhìn đồng hồ, thấy đã điểm 5h chiều thì quay sang nói với Tại Hưởng:
_Cậu Tại Hưởng, cậu giúp tôi trông chừng cậu chủ một chút nhé. Chung Quốc tan học rồi nên tôi phải đi đón thằng bé.
Sau đó không nói thêm lời, trực tiếp mở cửa bước ra ngoài.
Nháy mắt trong phòng chỉ còn Kim Tại Hưởng cùng Trịnh Hạo Thạc.
Hạo Thạc ngồi trên giường, hai mắt nhìn chằm chằm âm thầm đánh giá Kim Tại Hưởng. Thực lòng cậu nghĩ chủ thân thể này yêu say đắm Kim Tại Hưởng kể ra cũng là điều dễ hiểu. Sống trên đời đã hơn 20 năm, nhưng Hạo Thạc rất ít nhìn thấy ai ngũ quan lại ưu tú hài hoà đến như vậy. Cả người toát lên thần thái quý tộc tư bản, còn thoang thoảng mùi nước hoa nam tính quyến rũ.
Người như vậy lại là trai cong, hẳn là làm rất nhiều em gái trên đời này chết tâm đây.
Tại Hưởng thấy người trên giường nhìn chằm chằm mình không chớp mắt thì bật cười, tiến lại ghé sát vào tai cậu thì thầm:
_ Sao, đừng nói với tôi là anh khôi phục trí nhớ rồi nhé. Hay là từ sáng đến giờ anh diễn trò cho người ta xem??
Hạo Thạc toàn thân nổi da gà lấy tay đẩy phắt Kim Tại Hưởng ra xa, hung hăng gằn giọng:
_Tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu còn lại gần tôi như vậy thêm lần nào nữa thì cái miệng cậu sẽ không còn răng mà ba hoa khoác lác đâu.
Kim Tại Hưởng nhìn con mèo đang xù lông trên giường, cảm thấy thật thú vị. Hắn thậm chí còn có chút gì đó hi vọng cậu cứ như thế này mãi, không cần nhớ lại làm gì. Nghĩ đến việc sau một thời gian nữa lại phải đối mặt phần tử nhõng nhẽo muốn chảy nước, hắn đã cảm thấy thực đau đầu.
_ Được, tôi sẽ chờ đến ngày tôi có thể dâng hiến hàm nhai của mình cho anh.
Hạo Thạc liếc bản mặt vô sỉ của người kia, trong lòng hảo cảm đã tụt xuống âm độ. Cậu lạnh lùng lên tiếng:
_Tôi hỏi cậu, chẳng phải trước đây cậu không ưa tôi sao? Bây giờ cơ hội đẩy tôi đi đến rồi sao cậu còn không đồng ý huỷ hôn??
_Không thể được- Kim Tại Hưởng lắc đầu- Ông nội mới mất được nửa năm, còn chưa đến lượt giỗ đầu, tôi làm sao có thể tuỳ tiện huỷ hôn. Dù anh chẳng có gì tốt để lưu lưu luyến nhưng cũng là người ông nội đã phó thác, tôi không thể nào rũ bỏ trách nhiệm với anh được.
Trịnh Hạo Thạc cắn môi. Đúng là đứa cháu có hiếu thật..
_Thêm nữa- Kim Tại Hưởng nhếch miệng- Toàn bộ thương nhân cùng chính trị gia đã biết đến cuộc hôn nhân này. Ít nhất phải đợi sóng yên biển lặng khoảng vài năm nữa hẵng tính. Tôi không muốn bị mang tiếng xấu rằng mới kết hôn chưa đầy năm đã ly hôn.
Thương nhân?? Chính trị gia??
_Cậu....làm nghề gì vậy??
BẠN ĐANG ĐỌC
[VHOPE] Kháo, sao tôi lại là thụ
Fiksi PenggemarTrịnh Hạo Thạc trong một lần đi bơi thuyền cùng bạn gái bị ngã xuống nước dẫn đến mất mạng. Những tưởng cuộc đời đã chấm dứt từ đây, ai ngờ cậu một lần nữa mở mắt, phát hiện ra mình đang ở trong thân thể người khác cùng tuổi, cùng tên, thậm chí cuộc...