Trịnh Hạo Thạc nghe thấy giọng nói quen thuộc thì toàn thân giống như điện giật, cứng ngắc chậm rãi xoay người lại.
Là Mễ Mễ.
Là cô ấy, người con gái cậu yêu.
Mễ Mễ khó hiểu quan sát người hai mắt trừng to nhìn mình chằm chằm, kiên nhẫn lặp lại lần nữa:
_Tôi hỏi anh là ai?? Vì sao lại đứng trước mộ Hạo Thạc??
Trịnh Hạo Thạc rốt cuộc bình ổn trở lại, cắm chặt móng tay vào mu bàn tay, cố gắng dùng tông giọng bình tĩnh nhất lên tiếng:
_Tôi....là bạn của Hạo Thạc.
_Bạn?? Mễ Mễ nghi hoặc nhìn người trước mặt. Quần áo hàng hiệu, gương mặt phú quý sạch sẽ, vừa nhìn liền biết con nhà có tiền có quyền. Hạo Thạc làm sao quen biết với người như vậy.
Trịnh Hạo Thạc bị người yêu dùng ánh mắt nghi ngờ cùng xa lạ soi mói thì tâm không khỏi cảm thấy khó chịu. Cậu ho một tiếng, chậm rãi giải thích:
_ Tôi là bạn thời cao trung, sau đó ra nước ngoài nhiều năm nên cũng không liên lạc gì với cậu ấy. Giờ trở về muốn tới thăm hỏi, không ngờ....
_Hóa ra là như vậy. - Mễ Mễ gật đầu - Thực xin lỗi, vừa rồi tôi thất lễ quá.
_Không sao không sao- Trịnh Hạo Thạc nhìn đồ tỉa cỏ trong tay Mễ Mễ, trong tim ấm áp như gió xuân- Cô đến dọn mộ phần à??
_Đúng vậy. Một tuần 2 lần tôi đều đến đây dọn mộ.
_Người đã mất rồi, mong cô nén đau buồn. Sống thì vẫn phải tiếp tục sống. Nhưng Trịnh Hạo Thạc có người bạn gái như cô, quả nhiên cậu ấy thực sự rất có phúc.
Mễ Mễ đột nhiên sững người lại. Cô bỗng nhiên cười đau khổ, cúi đầu lên tiếng:
_Tôi....không phải bạn gái anh ấy. Hay nói cách khác, là tôi không xứng với anh ấy.
Trịnh Hạo Thạc bàng hoàng ngây dại, lập tức đau lòng hiểu ra. Chắc hẳn Mễ Mễ vẫn luôn áy náy vì đã gián tiếp gây nên cái chết của cậu nên mới nói như vậy. Cô ấy một tháng qua hẳn là luôn tự dằn vặt, sống không hề dễ chịu.
_ Tôi nghe nói Hạo Thạc vì cứu cô nên mới chết. Nhưng đó là cậu ấy tự nguyện, không liên quan gì đến cô hết. Tôi tin rằng cậu ấy dù có được lựa chọn lần nữa thì vẫn sẽ chọn cứu cô.
_Không hẳn chỉ có vậy- Mễ Mễ thở dài, nước mắt rơi chảy xuống đọng trên gò má- Tôi đã lừa dối anh ấy suốt bao lâu, lại còn hại chết anh ấy. Tôi quả thật không đáng sống trên đời nữa.
Tim Trịnh Hạo Thạc bỗng nhiên giống như rơi xuống vực, không tự chủ được bật ra miệng:
_Cô lừa dối cậu ấy cái gì??
Mễ Mễ gương mặt nhòe nước hướng ánh mắt về xa, chậm rãi lên tiếng:
_Tôi...kì thực không yêu Hạo Thạc.
Trịnh Hạo Thạc sửng sốt, tai giống như ù đi. Mễ Mễ đang nói gì vậy?? Cô ấy không yêu cậu sao?? Nhất định là Mễ Mễ đang lừa gạt cậu đúng không?? Nhưng cô ấy hà tất gì phải lừa gạt một người xa lạ mới lần đầu tiên gặp mặt chứ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VHOPE] Kháo, sao tôi lại là thụ
FanfictionTrịnh Hạo Thạc trong một lần đi bơi thuyền cùng bạn gái bị ngã xuống nước dẫn đến mất mạng. Những tưởng cuộc đời đã chấm dứt từ đây, ai ngờ cậu một lần nữa mở mắt, phát hiện ra mình đang ở trong thân thể người khác cùng tuổi, cùng tên, thậm chí cuộc...