Trịnh Hạo Thạc ngồi dính trong nhà vệ sinh thật lâu không dám bước ra ngoài. Đến khi trên loa thông báo rằng chỉ còn ít phút nữa là máy bay sẽ đáp, cậu đành thở dài đứng dậy mở cửa, ai ngờ đụng ngay Kim Tại Hưởng:
_Cậu...cậu đứng đây làm gì??
_Sắp tới nơi rồi, tôi tính gọi em.
Kim Tại Hưởng hờ hững liếc xuống vị trí kia.
_Em, cũng lâu đó chứ nhỉ.
Trịnh Hạo Thạc trong phút chốc nóng bừng từ mặt đến tận mang tai, âm thầm dùng ngôn ngữ tệ hại nhất tích luỹ 23 năm sỉ vả tên trước mặt. Cậu làm sao không biết tên kia là đang đùa cợt mình da mặt mỏng chứ. Được rồi, ông không có mặt dày như nhà ngươi, vừa phát tiết trên tay người ta xong đã nói chuyện tỉnh bơ được.
Xuống máy bay, vừa cùng lúc máy bay của nhân viên tập đoàn cũng hạ cánh. Phác Chí Mẫn nhìn Trịnh Hạo Thạc mặt mũi đỏ bừng, mắt không ngừng trừng người đi cạnh thì lén thở dài. Sếp cũng thực manh động, ở trên máy bay vừa ồn ào vừa đau tai mà vẫn hành sự được mới giỏi.
Lịch trình bao gồm 3 ngày, trong đó tối ngày thứ 2 sẽ tổ chức tiệc tại khách sạn 5 sao của Kim Đại Phát, ngày thứ 3 bao trọn khách sạn suối nước nóng cho toàn thể nhân viên, còn lại chính là để nhân viên tự túc đi thăm thú. Nói là đi du lịch, thực ra cũng là cơ hội để Kim Đại Phát bắt đầu giao dịch một số mối làm ăn mới trong phạm vi thành phố cực hot này. Về điểm này, Trịnh Hạo Thạc dù không muốn nhưng cũng phải thừa nhận bội phục năng lực của Kim Tại Hưởng. Hắn biết nắm bắt cơ hội, dù chỉ là nhỏ nhất. Khi Trịnh Hạo Thạc mới bắt đầu tiến vào tìm hiểu quá trình cùng phương thức kinh doanh của Kim Đại Phát, cậu rất ngạc nhiên khi thấy trong bản kế hoạch có những hạng mục cực cực nhỏ, đến mức ngay cả những công ty bình thường cũng không nhận những hạng mục này. Nhưng dần dần Trịnh Hạo Thạc mới vỡ lẽ, nếu như không có những hạng mục này lót đường mà cứ đâm đầu vào thực hiện những hạng mục khó, khả năng rủi ro và thất bại là cực kì lớn, hơn nữa còn tốn rất nhiều thời gian.
Còn trẻ như vậy mà chèo lái thành công được cả một đế chế, quả nhiên không phải đơn giản.
Lần du lịch này không nghi ngờ sẽ ở tại khách sạn 5 sao thuộc Kim Đại Phát. Trịnh Hạo Thạc đứng trân trân nhìn phòng VIP hạng sang trước mặt. Rất đầy đủ, rất tiện nghi, rất sang trọng.
Có điều con mẹ nó, phòng tắm ngay đối diện giường ngủ, chỉ ngăn bằng một ô cửa kính to trong suốt. Nghĩa là người bên trong làm gì cũng đều bị bên ngoài nhìn không sót một mảnh. (Là phòng mà Jimin với Jungkook ở hồi đi Nhật ấy..=))))))
Thực sự rất biến thái.
Kim Tại Hưởng nhìn cách bài bố phòng tắm, trong bụng không khỏi khen ngợi nhà thầu xây dựng cùng kiến trúc sư hết lời, thiết kế ra kiểu bố cục thần tiên như vậy. Đúng là chỗ cửa kính còn có rèm che, nhưng ai mà thèm quan tâm chứ.
_Tôi...chuyển sang phòng khác được không??Phòng tắm thế này có hơi....
_Phòng nào cũng giống nhau. Em có chuyển hết các phòng trong khách sạn này cũng thế thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VHOPE] Kháo, sao tôi lại là thụ
FanfictionTrịnh Hạo Thạc trong một lần đi bơi thuyền cùng bạn gái bị ngã xuống nước dẫn đến mất mạng. Những tưởng cuộc đời đã chấm dứt từ đây, ai ngờ cậu một lần nữa mở mắt, phát hiện ra mình đang ở trong thân thể người khác cùng tuổi, cùng tên, thậm chí cuộc...