Chương 120.

10.4K 700 45
                                    

Suy đi nghĩ lại nửa ngày, cuối cùng, bốn người quyết định đi dã ngoại leo núi cắm trại cộng với nướng đồ ăn.

Địa điểm xác định là Phi Vân Sơn. Sáng sớm, Khang Tịch và Quý Ưu Trạch đã mang theo đồ đạc đã sắp xếp xong đi xuống lầu. Tiền Gia đã chở Dương Tố Hoan theo xuất hiện ở dưới.

Sau khi bỏ một số đồ dùng vào cốp sau, Quý Ưu Trạch và Khang Tịch ngồi lên ghế ngồi phía sau xe.

Dương Tố Hoan thì ngồi chỗ cạnh tài xế bên cạnh Tiền Gia.

Vì leo núi, mọi người ăn mặc rất đơn giản thoải mái. Hầu như đều là kiểu dáng thể thao giản dị. Dương Tố Hoan cũng mặc áo phông mỏng, phối thêm áo khoác mỏng, quần giản dị và giày leo núi.

Đã lâu không có liên lạc với Dương Tố Hoan, Quý Ưu Trạch luôn cảm thấy, quan hệ của Dương Tố Hoan và Tiền Gia bây giờ, thoạt nhìn thân mật hơn nhiều so với trước đây.

Quý Ưu Trạch lên tiếng hỏi thăm với hai người kia: "Đã lâu không gặp."

Dương Tố Hoan yên tĩnh gật đầu: "Ừm."

Xe chạy đến một bãi đỗ xe dưới chân núi Phi Vân Sơn, bốn người lấy ra ba lô của bản thân nhảy xuống, bắt đầu leo lên.

Sắc trời vẫn chưa sáng rõ, mặt trời còn chưa nhô lên, phía chân trời hiện lên vầng sáng xanh lam nhàn nhạt, đẹp đến lạ kỳ. Bậc thang đá từng bậc xếp chồng lên nhau uốn khúc hướng về phía trước, cây xanh râm mát hai bên đường sương mù như vải bông, giống như cảnh tượng tiên khí bức người trong tranh.

"Ở đây thật xinh đẹp." Dương Tố Hoan dừng trên một thềm đá, ngừng bước chân, nhìn ra xa xa, hơi thở dốc.

"Đúng vậy." Tiền Gia nhễ nhại mồ hôi cởi áo khoác ra.

Mặc dù thời tiết bây giờ đã dần chuyển lạnh, nhất là sáng sớm, không vận động, lúc nào cũng lạnh giá, thế nhưng leo núi không được bao lâu vẫn nóng làm trên người nhễ nhại mồ hôi.

Sau khi đến một khách sạn đặc sắc bên sườn núi, bốn người cùng nhau để ba lô xuống, cùng nhau ăn bữa sáng. Chuẩn bị ăn sáng xong lại tiếp tục leo núi.

Ở trong căn hộ, có nhà bếp phòng tiếp khách các loại. Khang Tịch lấy một đống thức ăn chuẩn bị cho buổi tối nướng lúc trước bỏ trong xe ra, bỏ vào tủ lạnh, lại lấy các loại gia vị để bên cạnh bồn nước, sau đó đi tới phòng khách đứng trước cửa sổ.

Không thể không nói, hôm nay ngày này, thoạt nhìn có chút là lạ.

Trước lúc đi sắc trời không sáng rõ nên không có cảm giác gì, nhưng bây giờ mắt thấy đã gần tám giờ, thế nhưng mặt trời vẫn không có lộ bóng dáng ra, bầu trời cũng hiện ra một mảng trắng xám đẩy cảm giác hỗn độn.

Khang Tịch đẩy cửa sổ ra, nhìn bên ngoài, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ đây là muốn mưa à?"

"Chắc chắn sẽ không! Không phải dự báo thời tiết nói hôm nay sẽ không mưa sao?" Thoạt nhìn Quý Ưu Trạch hoàn toàn không lo lắng.

Tiền Gia cũng gật đầu, nói: "Chắc là bên ngoài trông vẫn âm trầm như thế là do núi sâu ở đây đó."

Khang Tịch nghe vậy, cùng nhìn ra cửa sổ với Dương Tố Hoan, lẳng lặng suy ngẫm cuộc sống.

[BHTT] [Edited] Nữ Thần Đụng Phải Nữ Thần KinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ