Cuối cùng thì cái ngày 25 mà YoonGi trông chờ cũng đã đến. Sáng hôm đó cậu dậy còn sớm hơn cả HoSeok, nhanh nhanh chóng chóng sửa soạn. HoSeok để ý thấy YoonGi lấy chiếc áo sơ mi mà tối hôm qua cậu đã ủi đến một milimet nếp nhăn cũng không còn ra, hớn hở tròng vào rồi đứng xoay người trước gương như thể mấy cô gái chuẩn bị đi hẹn hò vậy. Khoan đã! Không phải là đi hẹn hò thật chứ?!!
"Nhanh lên nhanh lên! Tôi đưa anh đi tái khám."
Trong lúc HoSeok còn đang rùng mình vì ý nghĩ này, YoonGi đã xuống tới cửa nhà từ lúc nào và gọi vọng lên, giọng đầy phấn khởi.
Hừ! Chuyện này nhất định Jung HoSeok tôi phải làm cho ra nhẽ! Em định ăn vụng sau lưng tôi sao?
Này này người ta là gì của cậu mà cậu nói người ta ăn vụng sau lưng cậu vậy?
.
.
.Min Seok kiểm tra HoSeok cũng khá nhanh chóng. Anh gật gù khi cầm tờ kết quả:
"Hồi phục khá nhanh. Không khỏi ghen tị với sức trẻ của cậu. Cũng gần tháo bột được rồi đó."
Rồi anh cởi áo blouse trắng, cùng YoonGi và HoSeok ra khỏi phòng khám.
"Ủa? Hôm nay anh về sớm sao?" YoonGi thắc mắc.
"Ừ." Min Seok cười cười.
"Có hẹn sao?" HoSeok gặng hỏi.
"Đại khái vậy."
"Ố ồ không phải xem mắt chứ? Hay là... hẹn hò?" YoonGi thích thú.
"Thôi đừng nói xàm đi!" lần đầu tiên YoonGi thấy Min Seok đỏ mặt như vậy. Anh đánh trống lảng sang chuyện khác "Hôm nay trời đẹp, hay em cũng cùng cậu Jung ra ngoài chơi đi!"
"Em cũng có hẹn rồi! Nói đến đây, Jung HoSeok, anh tự về được không? Tôi phải đi–"
"Không!!!" HoSeok vô cùng khảng khái trả lời.
"Anh–"
"Kìa YoonGi em làm vậy cũng không được hay. Cậu ấy chân cẳng như vậy em định cho cậu ấy tự đi về sao? Hay là hỏi người ta xem cậu ấy có đi cùng được không?"
"Em–"
"Thôi anh đi trước! Chúc em vui vẻ nhé!"
Min Seok nói mà không cụ thể hướng về YoonGi hay HoSeok. Có điều HoSeok liền vẫy tay thân ái chào tạm biệt và hẹn gặp lại rất nhiệt tình, còn cố gọi với theo một câu:
"Kiểu tóc mới đẹp lắm anh!"
Tuyệt đối không phải cậu xu nịnh vì Min Seok đã giúp cậu nha.
"Alo? Ừ! Xin lỗi nhưng tớ đến trễ một chút có được không? Tớ phải đưa bệnh nhân về–"
"A a a tại sao? Em đã hứa sẽ cho anh đi cùng mà!" HoSeok ngay lập tức giãy nãy.
"Tôi hứa khi nào?!!" YoonGi gầm gừ "Alo? Xin lỗi cậu nhé nhưng–"
HoSeok nghe một giọng cười sang sảng vọng từ điện thoại YoonGi đang áp lên tai kèm một câu cậu vừa nghe đã muốn quỳ xuống cám ơn người đó:
"Hay cậu cứ dẫn anh ta đến đây chơi cùng đi!"
.
.
.YoonGi bước xuống taxi, ngước nhìn bảng hiệu quán café một lần nữa cho chắc rồi thở một hơi dài, cúi người bên cánh cửa giúp HoSeok bước ra ngoài.
BẠN ĐANG ĐỌC
『 HopeGa 』 || Bài toán khoảng cách
Fanfiction❝ HoSeok : Là con come out để được tự do đi tìm tình yêu của đời con, vậy mà cha nỡ trói con lại. Xem mắt là gì? Có ăn được không? Hình như là ăn được rồi. YoonGi : Con cố gắng như vậy, cốt là để bù đắp lỗi lầm không thể đem về cho mẹ một đứa cháu n...