Joohyun vừa lên xe ngồi vững vàng, Seulgi liền xoay người đặt 1 nụ hôn nhẹ nhàng lên môi cô. Joohyun nhắm mắt lại để tận hưởng nụ hôn, cài dây an toàn, yên tâm tựa lưng vào ghế nhắm mắt mơ màng. Kang cảnh quan cười tủm tỉm mở máy xe, trong nắng trưa gay gắt, vững vàng chạy về phía trước.
Không lâu sau đó, xe ngừng lại, Joohyun mở mắt phát hiện không phải Ryan, mà là một chung cư xa lạ. Ngạc nhiên quay đầu nhìn Seulgi.
"Không phải nói về nhà sao?"
"Về đến nhà rồi."
Nháy mắt mấy cái, không trả lời nghi vấn.
"Không phải chỉ có chỗ của em mới là nhà, nhà của tôi cũng là nhà a."
"Nhà Seul?"
"Đúng vậy, em chưa có đến lần nào, vào xem."
Nhìn đến dáng vẻ đột nhiên lo lắng của Bae Joohyun, Seulgi hơi giật mình, cười cười nói, "Nhà của tôi, không phải của ba mẹ, trong nhà không có ai ."
Joohyun lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, mím môi nhìn cô,
"Lần sau nói rõ ràng được không?"
"Là em hiểu sai ý, đến rồi, xuống xe đi."
Trong tiểu khu vô cùng im lặng, mặt đường xi-măng sạch sẽ ngay ngắn, có 1 vài chiếc lá vàng rơi trên đó, ông già bà lão dẫn con nít ra công viên vui chơi, tràn đầy tiếng cười khanh khách. Kang Seulgi tay đút túi quần, Joohyun cúi đầu, hai người đi cách nhau khoảng 1m, từ từ đi tới. Tuy không nói chuyện, nhưng cảm giác thật tốt.
Vào cửa, Joohyun cũng không có cảm giác xa lạ đối với hoàn cảnh mới, tập trung chú ý, đánh giá cách bày trí trong nhà. Không gian cũng không lớn, chỉ đơn giản có 2 phòng, chỉ dùng 1 tông màu xanh, đồ dùng bằng gỗ, thoạt nhìn khá thoải mái. phía sau ghế sofa là 1 bức tường ảnh, trên đó hàng loạt các khung ảnh lớn nhỏ về quá trình trưởng thành của Kang Seulgi. Joohyun đứng ở đó xem từng tấm từng tấm 1, cảm xúc dạt dào.
Seulgi vào bếp bưng ra 2 ly nước đặt ở trên bàn. Joohyun chỉ 1 tấm hình trong đó hỏi cô:
"Seul có chị em sao?"
"Không có, con một."
"Vậy hai người kia là ai?"
Trong tấm hình, 3 đứa nhỏ nổi loạn cỡ 10 tuổi đứng cạnh nhau, 3 đứa cùng để 1 kiểu đầu nấm, há miệng cười tươi rói.
Seulgi đi qua đi, chỉ vào bên trái tấm hình,
"Anh họ tôi, Kang Ohgi."
Ngón tay chỉ sang người còn lại, "Em họ tôi, Kang Ahgi."
"Oh, Seul, Ah?" Joohyun nhớ kỹ.
"Um, ông nội tôi đặt, hy vọng cuộc đời của chúng tồi đều là đường bằng phẳng. Thật ra đây là nhà của ông nội, sau khi mất, ông để lại cho tôi ."
"Ông nội của Seul thiên vị sao? Tại sao để cho Seul?"
"Cũng không phải a! Người già mà, bình thường vẫn là thiên vị cháu trai nhiều một chút. Nhưng ông nội vẫn tin tưởng: đàn ông giỏi không tham đất ông để lại. Cho nên, đem một phần di sản phân cho tôi cùng Ahgi, để Ohgi tự mình làm ra."
![](https://img.wattpad.com/cover/134062222-288-k501360.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[COVER] [SEULRENE] Ban Mã Tuyến
RomanceĐây là fic đầu tiên mình cover lại, tại vì dạo này bội thực fic Seulrene nên tự cover lại để đọc, mình đã ib hỏi Editor nhưng chưa thấy hồi âm, mình thấy hoạt động của bạn ấy trên wattpad từ tận 2 năm trước rồi nên mình mạnh dạn cover lại, nếu bạn c...