16.Bắt đầu

3.5K 197 7
                                    

Bae Joohyun mặt trắng bệch lập tức đỏ bừng, vội vã nhìn sang một bên, tay chống lên sofa bên cạnh, định từ trong lòng Kang Seulgi tránh ra bên ngoài.

Kang Seulgi vô ý tay nắm chặt, vốn không nhiều sức lực một lần nữa liền kéo Bae Joohyun trở lại vào lòng. Không hiểu ý động tác của cô, Joohyun kinh ngạc ngửa mặt nhìn cô.

Seulgi cũng ngẩn người, cô chỉ cảm thấy ôm người ta như vậy cảm giác rất tốt, mới không muốn buông ra. Hành động hoàn toàn là do bản năng gây nên, hiện tại mới kịp phản ứng, cũng cảm thấy hơi xấu hổ. Nở nụ cười che giấu, vội vàng buông tay ra, giúp Joohyun ngồi dậy.

Xếp bằng chân ngồi bên cạnh Joohyun, một tay bắt lấy cánh tay của cô, một tay đỡ vai kia của cô, nhẹ nhàng kéo kéo:

"Duỗi ra một chút, cử động từ từ thôi, xem có trật khớp hay không?"

Cúi đầu, giả bộ xem xét cánh tay người ta. Thật ra là không dám đối diện người trước mặt, cảm thấy trên mặt mình nhiệt độ không thấp. Theo tình huống ngày thường không chừng sắc mặt đã đỏ gay gắt. Mà Bae Joohyun cũng không ngẩng đầu lên nhìn cô, cánh tay kia bị nắm, máy móc giật giật lại.

"Đau không?"

Seulgi vừa giúp cô xoa bóp vừa hỏi, không có nghe trả lời, liền ngẩng đầu lên nhìn.

Bae Joohyun cũng đang nghiêng đầu nhìn cô, hiển nhiên năng lực khôi phục so với cô nhanh hơn nhiều, sắc mặt đã trở lại bình thường. Bị nhìn chăm chú, Kang Seulgi hơi xấu hổ, ngượng ngùng rụt tay.

"Xin lỗi, tôi...."

"Kang cảnh quan thật sự là thân thủ bất phàm a."

Bae Joohyun ôn hoà nói một câu, một tay chống đất liền đứng lên. Seulgi còn ngồi, ngửa mặt lên nhìn cô, ánh mắt vô cùng thành khẩn.

"Tôi thật sự không phải cố ý, cô đừng nói với cấp trên của tôi a."

Bae Joohyun cúi đầu nhìn xuống vẻ mặt cầu xin thương xót của cô, cất bước về phòng ngủ.

"Còn tuỳ vào biểu hiện sau này của cô."

Giọng điệu vô cùng thoải mái.

Nếu bây giờ Kang Seulgi đứng trước cô, có thể nhìn thấy khoé miệng Bae tổng cong lên cùng ánh mắt mỉm cười, phối hợp với giọng điệu thoải mái và vẻ mật vui vẻ. Nhưng tiếc là cô đang ngồi mà còn là ở phía sau lưng người ta, nên chỉ có thể ủ rà ủ rũ, dùng đầu ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, nhìn theo bóng dáng Bae Joohyun, lo lắng phải làm thế nào để lấy lòng cô ấy, mới không để cấp trên biết sự việc sai lầm ngày hôm nay.
———————————-
Bae Bomi vừa vào cửa liền được tiếp đón nồng nhiệt.

Bà nội Bae cùng dì Kim trái một bên, phải một bên lôi kéo cô, như thế nào cũng không buông tay, khóc hết đợt này đến đợt khác. Mặc cho cô giải thích như thế nào, chỉ là bị giam lỏng vài ngày thôi không bị hành hạ gì cũng không tin. Xem như cô từ bể khổ, thể xác và tinh thần bị thương nặng trở về.

Bố mẹ Bae ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt vui mừng âu yếm nhìn con gái út. Ông Bae tuy rằng không có biểu hiện rất xúc động như mọi người nhưng thấy cháu gái bình an trở về cũng vui mừng kích động đến râu mép run run.

[COVER] [SEULRENE] Ban Mã TuyếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ