Ngày 13: Saniwa là gì? Ăn được không?

326 22 0
                                    

Trước khi Yasusada đi tu về, saniwa ở nhà mua Background Music của thằng nhỏ. Nghe hay phết. Trùng hợp số nhạc cụ cần cho BGM đó vừa vặn số đang có.

Hết sạch nhạc cụ, cả honmaru lên đường kiếm lại. Yasusada sau khi gây thất vọng cho saniwa vì đi E4 tạch trước tiên đã đem về một hòm koban, sau đó đi PvP còn đỡ cho Yoshiyuki. Còn lead ra Cụ nữa đấy.

Và có một cái đặc biệt là, thằng Xanh nó chỉ chắn cho Cún. Không rõ có phải do hệ thống thiết lập chỉ đỡ được cho thằng ở ngay dưới nó hay không, nhưng saniwa có cảm giác Yasusada không thèm chắn cho bất kì đứa nào khác trong đội.

Bạn tốt.

Kashuu ghen lồng cmn lộn lên. Điều đầu tiên Đỏ làm, cũng như Vàng từng làm, là đi kiếm chuyện với saniwa. Ngài nghe Kashuu kể lể tâm tình, tự hỏi kiếp trước bộ mình là chị Tâm Tâm à?

Đỏ nhấp một ngụm trà do Hasebe đưa, khinh bỉ nhìn Kikkou đứng tạo dáng damdang một bên, nói:

"Aruji-sama, ngài phải làm chứng cho tôi!"

"Thèm trứng thì bảo Kasen, đây không biết rán"

"Ngài vô dụng vcl. Mà tôi éo cần ngài rán trứng cho tôi. Ngài phải làm nhân chứng cho việc đã thấy thằng Yamato nó đi lăng nhăng, ngài toàn đi chung với đội 1 còn gì!?"

"Để thằng Cún nó bắn nát sọ à!?" Saniwa đập bàn "Cậu phải biết đó là hai uchigatana về honmaru sớm nhất, không kể con Vàng. Tụi nó đã là đồng đội từ lâu lẩu lầu lâu rồi!"

Kashuu nguýt:

"Đâu có lâu bằng thời gian tụi này ở chung với Okita-kun chứ"

Saniwa bình thản đáp:

"Rồi sẽ hơn, cưng ạ. Tui còn ở với mấy người dài dài. Ít nhất là ba năm"

Kashuu phang guốc vào saniwa, hầm hầm bỏ ra ngoài. Hasebe hốt hoảng đỡ saniwa cả người bê bết máu, nói năng xúc động như biệt li đến nơi,  âm dương cách trở. Saniwa khó khăn "trăn trối":

"Hà, ngưng ngay cho bố. Đây là sơn móng tay của thằng Bích Đỏ bị đổ, chú khóc cái vẹo gì...?"

Ngài gục luôn trong vòng tay ôm siết muốn phòi ruột của Hasebe. Kara-chan vừa bước vào liền như hóa thành cục than, đôi mắt vàng ánh lên tia nguy hiểm. Kara, tất cả chỉ là hiểu nhầm. Bềnh tễnh đừng xoắn, nhà còn có trẻ con.

Vài phút sau, saniwa hồi sinh. Hasebe khóc mừng như Oda Nobunaga sống lại. Hà nó điệu thế thôi, chứ phim gì có ông Ma Vương kia là đòi xem cho bằng được đấy. Kara riết rồi thuộc hết cả tên các nhân tình của Nobunaga mà Hasebe chỉ nhớ mỗi "tên đáng ghét" đó.

Horikawa thân chinh đến phòng saniwa. Sau một hồi cằn nhằn kiêm luôn dọn phòng cho saniwa, cậu bắt đầu câu chuyện của mình.

"Aruji, tôi đến đây vì muốn bàn với ngài về chuyện của em tôi"

Chưa dứt câu, saniwa đã nhảy vào:

"Em nào?"

"Dĩ nhiên là em trai của tôi rồi. Còn ai ở đây nữa?"

"Cậu có đến sáu em trai đó Hori. Đội Shinsengumi cậu nhận là em, KKK và Yaman-chan cũng là em cùng phái Kunihiro. Rút cục là em nào?"

[Touken Ranbu] Nhật ký saniwaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ