Chương 130: Bắt cóc

373 16 2
                                        

Park Jimin phóng xe như bay về nhà. Trong đầu đều đang nghĩ đến lời Mark nói lúc nãy, trong nhà đã xảy ra chuyện...


"Seulgi, anh không cho phép em xảy ra việc gì, tuyệt đối không được."


Két—! Xe thắng gấp dừng lại, anh vội vàng mở cửa xe nhưng hình như còn có người còn vội vàng hơn cả anh, còn chưa kịp bước xuống xe thì anh đã thấy Kim Taeyeon vội vội vàng vàng chạy tới, suýt ngã, Seulgi chạy theo phía sau bà. Nhìn thấy Seulgi không có việc gì, Park Jimin mới thả lỏng đôi chút.
Vẫn còn may...


"Jimin, đã xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện rồi!" Kim Taeyeon nhào tới con mình, khóc nấc lên.


"Mẹ, sao vậy?" Nhìn mẹ mình lảo đảo như sắp quỵ xuống, anh vội bước lên đỡ. "Đã xảy ra chuyện gì?"


"Ba... Ba con..." Bình thường bà là một người phụ nữ mạnh mẽ nhưng lúc này lại lo lắng đến mức không nói ra được một câu hoàn chỉnh.


"Ba bị bắt cóc rồi!" Thấy Kim Taeyeon khó mà nói rõ được tình hình, Seulgi bước lên nói thay bà. "Hôm nay tài xế chở ba ra ngoài có việc, anh ta ở lại chờ trong xe nhưng đợi rất lâu cũng không thấy ba quay lại, lúc anh ta ra ngoài tìm thì không thấy ba đâu cả." Seulgi lo lắng nói. "Mới nãy bọn bắt cóc có gọi điện thoại đến, nói ba đang ở trong tay bọn họ..."


Park Jimin đứng hình, chỉ cảm thấy đầu óc kêu ong ong. Bị bắt cóc sao? "Những người đó còn nói gì khác nữa không? Bọn chúng muốn gì?" Anh lo lắng nhìn Seulgi, mình quá sơ ý rồi. Anh chỉ tìm cách bảo vệ Seulgi cho thật tốt nhưng lại không nghĩ đến ba mẹ, bọn họ cũng rất có khả năng trở thành mục tiêu.


Seulgi lắc đầu. "Bọn chúng chỉ nói là đang giữ ba trong tay, cảnh cáo chúng ta không được báo cảnh sát rồi cúp máy, không nói gì thêm nữa."


Tay Park Jimin từ từ siết chặt thành nắm đấm. "Được rồi! Dìu mẹ vào nhà trước đi."


Kim Taeyeon được hai người họ dìu vào trong nhà, vừa vào đến phòng khách liền xụi lơ trên sôfa, khóc nức nở không ngừng.


"Anh Jimin, chúng ta có nên báo cảnh sát không..."


"Không được!" Kim Taeyeon vốn đang đau lòng khóc lóc đột nhiên gào lên. "Con muốn hại chết ba con sao? Không phải bọn họ đã nói rồi àh, không được báo cảnh sát. Không được báo!"


Seulgi giật mình hoảng sợ, không ngờ mẹ lại nóng giận như vậy. "Con không có ý đó."


"Mẹ, ba gặp chuyện không may thế này, ai cũng đều lo lắng hết, mẹ nóng giận gào thét thì có ích lợi gì chứ?" Anh kéo Seulgi đến bên cạnh mình. "Xảy ra chuyện như thế này thì càng phải báo cảnh sát."

[LONGFIC/ EDIT] SEULMIN- TỔNG GIÁM ĐỐC XẤU XA CHỚ THÔ LỖNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ