"Seulgi! Anh vẫn nói lại câu nói kia. Bây giờ, người em tin tưởng chỉ có chính em...."
"Anh có chuyện gì muốn nói với em?" Cô không cảm thấy trong lời nói của Bambam chỉ đơn giản như thế: "Nếu như chỉ là nhắc nhở em về chuyện trước đây, cũng không cần tốn nhiều tâm tư như thế!"
"Không có!" Anh lắc đầu một cái.
"Chỉ là muốn nói thời gian này rất quan trọng, muốn em cẩn thận một chút." Anh ta nhìn Seulgi, gằn từng chữ nói.
"Có phải anh biết chuyện gì không? Không phải, có lẽ.... Nên hỏi anh, chuyện mà anh biết, anh muốn lúc nào mới nói cho em biết?"
Seulgi nghiêm túc nhìn Bambam. Từ một năm trước, anh ta đều không ngừng nhắc nhở cô đề phòng. Nhưng mà...... Rốt cuộc anh ta muốn chơi trò này đến khi nào.
Bambam nhìn một chút Joy ở đằng xa, rồi nhìn về phía Seulgi nói:"Thật ra thì bọn anh vốn là giống nhau. Seulgi! Trên danh nghĩa, em vẫn chỉ là vị hôn thê của Park Jimin, vì vậy anh không có lý do gì hại em, cho nên em không cần có thái độ đối địch với anh lớn như vậy."
"Là anh họ nói cho em biết, trừ mình ra thì bất luận kẻ nào cũng không nên tin."
"......" Bambam cứng họng. Đúng vậy! Đây là anh ta tự bê đá đập vào chân của mình sao?
"Cũng đúng, em có thể không tin lời của anh..., nhưng mà...... Tuyệt đối cũng không nên tin tưởng Kim Taeyeon." Anh ta nhắc nhở: "Seulgi! Bất kỳ lời nói nào của anh cũng có thể là đang dối gạt em, nhưng mà những lời này tuyệt đối là thật......"
"Nếu anh họ không còn gì để nhắc nhở, vậy em liền đi trước!" Thản nhiên nhìn thoáng qua Bambam, cô đi về phía Joy. Không biết hai người nói cái gì, Joy theo Seulgi đi ra ngoài. Bambam vẫn đứng đó không nhúc nhích. Như vậy cũng tốt, cô càng tin tưởng thì khi sự việc xảy ra, kết quả mới càng chấn động....
Seulgi cũng không để lời nói của Bambam ở trong lòng. Rời khỏi tiệm cà phê, cô liền đi thẳng về căn hộ. Ngoài dự đoán, Park Jimin lại trở về. Khi cô đi ra từ trong thang máy đúng lúc nhìn thấy Park Jimin vội vàng gấp gáp từ cửa đi ra.
"Seulgi!" Nhìn thấy Seulgi, anh liến bước nhanh vài bước tới, ôm cô vào trong ngực.
"Em chạy đi đâu vậy, không phải đã nói với em là không nên chạy lung tung sao!" Âm thanh của anh có chút run rẩy, cả khuôn mặt đã trắng bệch.
"Wendy tìm em!" Seulgi nhẹ giọng nói: "Làm sao anh trở về sớm như vậy?"
"Nhiều ngày bận việc như vậy, cũng không thời gian ở cạnh em!" Anh khẽ vuốt gò má của Seulgi nói: "Hôm nay chúng ta đi ra ngoài ăn, chỉ có hai chúng ta."
"Không phải nói công ty......"
"Hôm nay tất cả đều không có quan trọng bằng chuyện chúng ta!" Anh lắc đầu một cái.
"Trước tiên đi thay quần áo, sau đó chúng ta đi ra ngoài ăn cơm. Bắt đầu từ giờ, thời gian của anh đều là của em." Anh nắm chặt tay của Seulgi kéo đi.
Park Jimin chọn tòa nhà khách sạn cao nhất thành phố C. Ở trên tầng cao nhất có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố, nếu như buổi tối thì nhất định sẽ rất đẹp. Park Jimin lôi kéo cô đi vào phòng ngủ. Trên chiếc giường, những cánh hoa hồng được xếp thành hình trái tim, việc này không giống như chuyện mà Park Jimin sẽ làm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC/ EDIT] SEULMIN- TỔNG GIÁM ĐỐC XẤU XA CHỚ THÔ LỖ
FanfictionKhi cô vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, hắn lại túm lấy áo cô mà nói "Vì sao người chết không phải là cô?" Một lần nữa, khi lựa chọn trước sự sống và cái chết, cô lại bị hắn bỏ rơi một lần nữa. ----- Thù hận của hắn chưa từng che giấu. Và...
![[LONGFIC/ EDIT] SEULMIN- TỔNG GIÁM ĐỐC XẤU XA CHỚ THÔ LỖ](https://img.wattpad.com/cover/129820684-64-k773828.jpg)