Park* Jiyeon sải bước ra khỏi quán rượu, biểu tình lạnh nhạt, khí thế bức người, ngũ quan anh tuấn, thân hình cao lớn, xuất sắc như vậy, nhưng cả người lại tản ra một cỗ khí tức mạnh mẽ như đang cảnh cáo người lạ chớ tới gần, khiến không ai dám dây dưa, bất luận là nam hay nữ, chỉ cần không ngốc, cũng biết người đàn ông như vậy không thể chọc vào, nhưng chuyện đời không gì là tuyệt đối, có lẽ cũng tồn tại một số người không có mắt .
Lão Lưu tài xế mang xe dừng ở bên cạnh anh, cung kính mở cửa, Jiyeon khom người ngồi vào ghế phía sau, chiếc Bentley chậm rãi lăn bánh, anh khẽ nhíu mày, ngón tay thon dài ấn ấn cái trán, quả thật đã uống hơi nhiều. . . . . .
Lão Lưu ở phía trước, từ kính chiếu hậu nhìn cậu chủ một cái, cung kính mở miệng hỏi thăm: "Park* thiếu có cần thuốc giải rượu không"
Jiyeon khoát khoát tay: "Không cần, mở cửa sổ đi, tôi muốn hóng gió"
Cửa kính chậm rãi hạ xuống, mặt chạm vào luồng gió đêm ấm áp mang theo mấy cánh hoa chui vào trong xe, Jiyeon ghé mắt nhìn sang, chân mày không khỏi giãn ra. Ở ven đường có vài cây anh đào đang nở, theo gió đêm từ từ bay xuống, trong chớp mắt có một loại quyến rũ đến kinh ngạc, cánh hoa anh đào bên ngoài trôi là tà theo con sông dưới ánh sáng rực rỡ, những cột đèn dọc theo dòng sông quanh co uốn lượn, nhìn từ xa, giống như một sợi dây chuyền long lanh trong suốt, được xâu chuỗi lại, xinh đẹp đến khó tin.
"Dừng xe, tôi muốn đi dạo "
Lão Lưu có chút kinh ngạc nhìn cậu chủ một cái, đem xe dừng ở ven đường, mở cửa, Jiyeon bước xuống, không khỏi hít một hơi thật sâu, nhàn nhạt nói: "Ông ở trong xe chờ tôi là được rồi"
Nói xong, dọc theo bậc thang đi về hướng dòng sông phía dưới, những cây liễu được trồng theo hai bên bờ đang trổ ra những chồi non, theo gió nhẹ chậm rãi đung đưa, mặc dù lá vẫn còn ít, nhưng vẫn mang theo sắc xuân nồng đậm.
Ở bờ sông, cách mấy bước lại có những băng ghế dài để cho du khách nghỉ chân, Jiyeon ngồi xuống, nhắm mắt lại hưởng thụ thời khắc nhàn nhã lúc này, cảm giác nhức đầu dường như đã đỡ hơn nhiều, chợt bên tai truyền tới một hồi những câu hát sai nhịp xen lẫn tiếng mắng chửi, từ xa đến gần, càng lúc càng rõ ràng: "Tình yêu cũng chỉ là một loại trò chơi bình thường không chút hấp dẫn. . . . . . Ách. . . . . . Đàn ông cũng chỉ là một món đồ tiêu khiển, ách. . . . . . Cái gì gọi là tình. . . . . . Cái gì gọi là ý. . . . . .chỉ cần là đàn ông tôi đều sẽ thích ,mặc kệ cao thấp hay sang hèn. . . . . . Ách đàn ông không chỉ anh mới có ma lực. . . . . . Lee Dong Gun con mẹ nó anh đi chết đi, tiện nam nhân, lão nương tìm một người đàn ông hơn anh gấp 1000 lần, tức chết cái tên khốn kiếp nhà anh, ách. . . . . ."
Jiyeon mở mắt nhìn sang, ở cách đó không xa có một người phụ nữ đang đi tới, thân thể đung đưa, giống như đã uống say, bước chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã, chân mày Jiyeon lần nữa nhíu lại, đôi môi mỏng mím chặt, đối với loại phụ nữ nửa đêm ở bên ngoài lêu lổng, lại uống say này, đặc biệt ghét, hơn nữa cô còn phá hỏng thời gian thanh tỉnh hiếm có của anh.
Jiyeon đứng lên, chân vừa nhấc, người phụ nữ kia đã chạy tới bên cạnh, giống như không nhìn thấy anh đụng thẳng tới, Jiyeon theo bản năng đưa tay đỡ cô, người phụ nữ này lại giống như tìm được điểm chống đỡ, cả người ngã xuống, bộ dạng như gấu koala cuốn lấy anh, ha ha ha cười : "Đàn ông, ách. . . . . . Anh cũng là đàn ông. . . . . . Thật tốt quá, tôi nói cho anh biết, ách. . . . . . Đàn ông đều là mẹ nó khốn kiếp, khốn kiếp. . . . . ."

BẠN ĐANG ĐỌC
Minyeon Forever
FanfictionTruyện này mình cover lại!! Trong thời gian suy nghĩ nên viết j nữa mong các bạn đọc vui vẻ!! Yêu Minyeon nên đọc đc j hay lại mún đổi lại thành Minyeon hjhj :)