'' Tôi không muốn em khó xử, nhưng những gì tôi sẽ làm là để có được em ''
--------
'' Kang Eun Hye! ''
'' Làm gì mà bữa nay gọi đầy đủ tên tôi vậy? ''
'' Cuối tuần này em đi ăn với tôi đi ''
Seok Jin dõng dạc nói ra lời ngỏ ý, anh nhìn cô đầy tự tin. Thấy rằng nét mặt cô có chút tiếc nuối, anh nhoẻn miệng cười. Ây mà tại sao lại tiếc nuối nhỉ?
'' Nhưng...Chân vậy... ''
'' Không sao cả! Vết cắt không sâu, chân sẽ mau lành thôi! ''
'' Anh chắc chứ!? ''- Ánh mắt cô chợt sáng lên, như lóe trong ánh mắt ấy tia hy vọng cô nhìn anh.
'' Chắc! ''
Cô nằm trên giường bệnh mà loi nhoi vui sướng. Được ăn đồ 'chùa' mà, còn gì hạnh phúc hơn?
'' Mà anh ơi! Tôi nhớ mẹ, mai anh chở tôi về được không? Ở bệnh viện hoài cũng chán ''
'' Ừm! Mai sẽ chở. Mà em muốn ăn gì không? Tôi nấu! ''
'' Anh nấu á! Thịt cầy là số dách ''
Đôi mắt kia cứ nhấp nháy nhấp nháy đầy chiêu dụ. Seok Jin lắc đầu chán nản.
'' Xin lỗi nhưng nhà tôi đang nuôi một bé cún ''- Anh nói xong thì thở dài thườn thượt.
'' Là Kiki phải không? ''
'' Sao em biết? ''- Seok Jin nhìn cô đầy bất ngờ.
'' Eun Hye mà! Thánh tiên tri xổ số vào mỗi ngày thứ bảy hằng tuần trên đài truyền hình Vĩnh Long ''- Eun Hye vênh mặt lên đầy tự hào. Sau đó lại tự thú bằng điệu cười không màng hình tượng.
'' Xạo sự quá đi! Nói lại muốn ăn gì? ''
'' Ừm...Ăn súp. Mà anh làm được không đó? Con trai thời buổi này hiếm ai biết nấu ăn lắm! ''
'' Vậy thì em nên suy nghĩ lại tư tưởng của mình ''- Anh nở một nụ cười. Nụ cười rất trưởng thành, toát lên trong anh sự ấm áp và biết quan tâm đến người khác.
Nghĩ đi nghĩ lại thì người nói cho cô biết cả cái nước Đại Hàn dân quốc này chỉ có duy nhất một con chó có tên Kiki là nhờ Taehyung. Cứ ngỡ chỉ là một trò đùa ai ngờ con chó đó lại là bé cún của Kim Seok Jin, càng không ngờ nữa hai người họ là anh em của nhau. Eun Hye cô biết phải làm sao đây?
...
Seok Jin bước ra khỏi cửa, anh nhìn cô lần cuối trước khi cánh cửa khép lại rồi lên tiếng.
'' Nhớ đừng đi nhiều. Chân chưa lành đâu ''
'' Ơ mà anh đi đâu đó? ''
'' Đi thực hiện sứ mệnh quốc gia ''
( Au: Ừ thì ổng đi nấu súp cho người yêu ổng ăn mà! ).
Cô nhìn cánh cửa dần dần khép lại, khi âm thanh ''cạch'' được phát ra cũng là lúc Eun Hye trở lại với bao tâm tư hoài niệm năm đó. Cô buồn rượi thu mình rồi nhắm mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kim Taehyung] [Tạm Drop] EM ĐỪNG LÀ CỦA AI - YOU're MINE
FanfictionEM ĐỪNG LÀ CỦA AI - YOU're MINE Highest rank: #3 Kimtaehyung #1 kookie '' Anh là người đàn ông đầu tiên của em '' '' Hai ta trao cho nhau cả một tuổi thanh xuân thật đẹp '' '' Chỉ là một cuốn phim ngắn ghi lại những lúc ta bên nhau '' '' Mọi thứ...