Tình cảm anh dành cho Eun Hye cô là từ chính con tim mình cảm nhận. Điều đó không ai hiểu hơn anh hết.-----
7 giờ sáng, thời khắc mà mặt trời đang dần đỏ rực và nắng gắt hơn. Tia nắng luồn lách qua từng tán lá cây rồi từng ô kẻ hở của chiếc rèm lá dọc xếp lớp. 'Thanh âm của hòa bình' vang vọng nơi xa xắm hay bên kia cành cây ấy, đậu qua bên này rồi lại bên kia. Thời tiết như hiểu lòng cô, cái nắng bất chợt làm tan chảy khối băng trong tim và dần được 'hâm nóng'.
Ánh sáng dần đập vào mắt Eun Hye khiến cô không kịp thích ứng mà nhíu lại. Chợt nhận ra bản thân còn đủ sức để tiếp tục cuộc sống, Eun Hye từ lâu đã đánh mất đi dũng khí sinh tồn rồi. Đáng lẽ cô đã phải chết đi từ hôm qua ấy thế mà lại còn có thể cảm nhận được nguồn sống trong tim vẫn còn mạnh mẽ lắm! Tiếp tục những chuỗi ngày đau khổ sẽ càng khiến bản thân tự đánh mất chính mình thôi, mạng sống này thiết phải giữ lấy sao? Sao ông trời không lấy nó đi để rồi kết thúc tất cả có lẽ sẽ tốt hơn. Chết đi rồi sẽ không còn biết khóc nữa đâu nhỉ!?
Mới hôm qua còn cảm thấy nhức nhối lắm nhưng có lẽ hôm nay cô cảm nhận được sự thanh bình. Phải! Ít ra cô còn có thể sống tốt hơn ngày hôm qua, không tiêu cực mà mãi chìm trong quá khứ là được rồi!
Tự nhủ những gì xảy ra chỉ đơn giản là một giấc mơ, hay có thể là một cơn ảo giác bất chợt. Nếu thật sự là giấc mơ thì cô mong nó là cơn ác mộng, vì chỉ có thế mới làm cô quên hết đi, cô phải tiếp tục với cuộc sống mới của mình. Hằng ngày dậy thật sớm đi làm, kiếm tiền dưỡng bệnh cho mẹ Luhan. Chỉ có thế thôi cũng là động lực để cô vừng vàng.
....
Cảm nhận được một bàn tay của ai đấy cứ chạm nhẹ vào tay mình. Cô âm thầm xoay người sang, Kim Seok Jin? Người đàn ông ấy đang làm gì ở đây?
Vốn dĩ sau buổi gặp mặt ngày hôm đó, cô đã muốn chấm dứt bản hợp đồng bạn gái của tên này nhưng nghĩ về mẹ bản thân lại yếu đuối không thể nào làm được.
Càng nhìn anh ta, cô lại nhớ đến Taehyung. Trông cả hai có cái gì đó rất giống nhau khiến cô không tài nào không hình dung ra được.
Ừ thì rất giống nhau đấy! Họ đều rất thu hút, bên trong lại ân cần và dịu dàng, cũng vô cùng độc đoán, đôi khi lại trẻ con đến lạ lùng. Và điều hiển nhiên là họ đều muốn thuộc quyền sở hữu Eun Hye.
Cô âm thầm rời bàn tay anh, Seok Jin bỗng vô tình bị làm cho tĩnh giấc mà chậm rãi mở mắt sau đó lại nhìn Eun Hye đang có ý định bước xuống giường. Anh bắt được thời cơ mau chóng ngăn cô lại.
'' Ấy không được đâu!!! ''
'' Ơ má ơi hết hồn ''- Vì cái quan tâm bất thình lình mà vô tình làm Eun Hye giật nảy.
'' Bác sĩ mới rút mảnh vỡ trong chân em ra thôi, chưa đi được đâu ''- Seok Jin ngó nghiêng bàn chân đầy băng gạc của cô.
'' Nhưng mà tui cần phải đi một chút ''
'' Muốn đi đâu? ''
'' Anh không nên biết thì hơn ''
BẠN ĐANG ĐỌC
[Kim Taehyung] [Tạm Drop] EM ĐỪNG LÀ CỦA AI - YOU're MINE
FanfikceEM ĐỪNG LÀ CỦA AI - YOU're MINE Highest rank: #3 Kimtaehyung #1 kookie '' Anh là người đàn ông đầu tiên của em '' '' Hai ta trao cho nhau cả một tuổi thanh xuân thật đẹp '' '' Chỉ là một cuốn phim ngắn ghi lại những lúc ta bên nhau '' '' Mọi thứ...