" Thầy, em thích thầy "
Lần thứ 45 cô tỏ tình với anh. Anh là giáo sư của trường cô. Vừa tốt nghiệp bằng tiến sĩ tại một trường nổi tiếng ở nước ngoài đã được vô số lời mời về giảng dạy từ khắp các trường nổi tiếng. Đẹp trai, giàu có, học thức chính là là những từ miêu tả về anh. Ở trường, không ít nữ sinh mê mụi trước vẻ đẹp của anh, và cô cũng là một trong số đó. Nhưng cô thích anh không chỉ về vẻ ngoài. Cô thích sự trầm tĩnh của anh, cô thích những kiến thức phong phú mà anh có, cô thích giọng nói trầm ấm của anh, cô thích sự lạnh lùng của anh. Mọi thứ về anh, cô đều thích.
Anh đang chấm bài liền ngước lên nhìn cô, ánh mắt có chút phức tạp. Anh buông bút, đi đến trước mặt cô. Mùi hương dịu nhẹ trên người anh truyền vào mũi cô, là mùi gỗ, mùi hương ấy mới thơm làm sao. Anh lấy tay mình xoa phần thái dương, ánh mắt có chút mệt mỏi.
" Em biết không, em chỉ mới 18 tuổi, là độ tuổi đẹp nhất đời người. Thanh xuân của em đang rất tươi đẹp, trái tim lại đang rất đơn thuần. Bây giờ em nói như vậy, nhưng sau này nghĩ lại em sẽ cảm thấy nó thật vớ vẩn. Có thể đây chẳng là tình cảm giữa nam nữ, tôi là giáo viên của em, có thể nói tình cảm em dành cho tôi đơn thuần chỉ là sự ngưỡng mộ. Không phải là tình yêu "
Giọng nói trầm ấm của anh cứ như từng con dao, nó cứa sâu vài tim cô, làm tim cô cứ rỉ máu không ngừng.
" Thầy, em thích thầy. Em có thể xác định được đâu là tình cảm và đâu là sự ngưỡng mộ. Thầy có quyền từ chối em, có quyền khước từ em, nhưng thầy tuyệt đối không có quyền nghi ngờ cũng như là phủ định tình cảm của em dành cho thầy "
Nói rồi, cô ôm mặt chạy đi cùng với hai hàng nước mắt. Còn anh, anh cứ đứng ở đấy, ánh mắt trầm tĩnh nhìn về phía sân trường. Thật ra, anh cũng thích cô. Nhưng mà anh là thầy, cô là trò. Chuyện tình của họ nhất định sẽ có không ít sóng gió. Anh cũng chẳng phải như cô mà cứ nghĩ rằng chỉ cần họ yêu nhau sâu đậm thì chuyện gì cũng có thể vượt qua. Định kiến của xã hội là thứ mà có cố gắng như thế nào thì vẫn phải chấp nhận đầu hàng. Tương lai của cô đang phát triển rất tốt, nếu bây giờ anh ích kỉ như vậy, chỉ khiến cô chịu nhiều khổ đau mà thôi. Tương lai của cô và tình yêu, anh chọn tương lai cho cô. Chỉ cần cô có một tương lai tươi đẹp, nhất định sẽ gặp được người tốt hơn anh. Như vậy có thể khiến anh mãn nguyện rồi.
Chớp mắt thì kì thi tốt nghiệp đã qua, ai nấy đều hồi hộp đi xem kết quả. Quả nhiên, thủ khoa toàn trường đúng như mọi người dự đoán chính là cô, Kim Ami. Cô nhìn bảng thành tích mà trong lòng có chút chua xót, cô cố gắng nhiều đến thế chỉ mong rằng anh có thể cho cô một chút hi vọng, nhưng mà cuối cùng ngay cả một cái liếc nhìn anh cũng không dành cho cô. Ngày lớp tổ chức tiệc chia tay, hôm ấy trời mưa rất lớn. Cô uống rất nhiều, uống đến say mèm. Bước ra ngoài, dòng nước lạnh xuyên qua da thịt cô. Cô cứ bước đi loạng choạng, đôi mắt cay xè. Anh chạy xe đến, vừa thấy vậy liền bung dù chạy xuống đưa cô lên xe. Nhìn bộ dạng này của cô, lòng anh đau như cắt. Cô ấy như vậy chính là do anh gây ra, anh hận không thể tự cho mình một cú tát thật mạnh. Nhưng anh thà trơ mắt nhìn cô đau khổ một chút còn hơn cùng anh đối mặt với những lời thị phi ngoài kia. Vội bật máy sưởi trên xe, anh lấy một cái khăn lau tóc cô, sau đó lấy áo vest khoác lên. Cô nhìn anh, đột nhiên bật khóc thật lớn.
BẠN ĐANG ĐỌC
IMAGINE BTS || BTS x You
Fanfiction추억 Nơi đây chỉ đơn giản là nơi mình giải bày những nỗi niềm qua con chữ. Thật vui vì bạn đã đọc. Cảm ơn 🥰