- Ami, mau thức dậy cho tôi.
Từ trong giấc mơ, bất chợt cô nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh. Cô mở toang mắt, nhìn anh, miệng lắp bắp xin lỗi.
- Thầy...thầy Kim, em xin lỗi ạ. Tại đêm qua em thức khuya viết luận văn nên mới...
- Tiết hoá sinh của tôi thực sự chán đến thế?
- Dạ đâu có. Chỉ là...
-Lát cuối giờ xuống phòng tôi.
Cô thầm thở dài, thôi rồi, lại chọc anh giận. Lòng cô rối bời, chỉ muốn tìm cách để anh mau hết giận. Thế là sau khi cuối giờ lập tức chạy sang quán cafe đối diện mua loại cafe anh yêu thích rồi chạy sang văn phòng anh. Vừa mở cửa bước vào đã thấy anh ngồi nhàn nhã trên sofa, lông mày hơi nhíu lại nhìn đồng hồ.
- Trễ 5 phút.
- Em xin lỗi, thầy đừng giận, em mua cafe cho thầy mong thầy bỏ qua đi. Người ta cũng chỉ có ý tốt.
- Cái này có được xem là mua chuộc?
- Đâu có... ừm thật ra thì có chút xíu.
Anh nghe cô nói vậy liền nhếch miệng cười, ánh nắng chiều tà chiếu lên người anh khiến anh như đang toả hào quang, khung cảnh ấy khiến tim cô đập nhanh một nhịp. Một lúc sau, anh cất tiếng.
- Sau này cuối giờ đều phải lên văn phòng tôi soạn giáo án.
- Giáo án ạ?
- Ừ coi như em là trợ giảng.
- Sao lại là em ạ?
- Thứ nhất vì phạt em dám ngủ trong giờ của tôi, thứ hai vì em là người có điểm môn này cao nhất khối nên tôi tin tưởng em là điều đương nhiên.
- Vâng...
Tuy ngoài mặt là thế nhưng trong lòng cô đang vui đến chết mất, sau giờ học còn có thể gần gũi anh hơn thì tuyệt vời quá còn gì. Thật ra cô đã thích thầm anh từ cái ngày đầu tiên anh đến trường. Từ cái lúc anh bước vào lớp trong chiếc áo sơ mi sang trọng được ủi phẳng phiu, giọng nói trầm ấm, mùi hương bạc hà dịu mát. Lúc đó trong đầu cô chỉ có thể nói " Kì này tiêu rồi "
Kể từ hôm đó, mỗi ngày cô đều bất đắc dĩ lên phòng anh soạn giáo án. Mọi thứ sẽ diễn ra rất bình thường nếu như anh không có những hành động khiên cô muốn mất máu tại chỗ. Vừa vào phòng, anh đã cởi áo vest ngoài, sau lớp áo sơ mi trắng kia là cơ bụng săn chắc cứ thoắt ẩn thoắt hiện. Đã thế anh còn xăn tay áo lên khuỷu tay làm hiện lên những " dây điện " gợi cảm đến chết người. Những lúc như thế mặt cô đỏ lên như một trái táo. Anh thấy thế liền hỏi.
- Tôi làm em ngại à?
Bị nhìn thấu tim đen, cô vội vàng lắc đầu chối.
- Đâu...đâu có ạ, chắc tại trong phòng nóng quá.
- Hả? Nóng hả? Tôi đang bật điều hoà mà em vẫn còn thấy nóng?
- À à thế chắc là do em lúc nãy chạy cầu thang mệt quá nên thấy hơi nóng ạ.
Vừa nói xong, cô vô tình quơ tay làm rớt đống tài liệu trên bàn nên phải vội vàng nhặt lên. Anh thấy vậy cũng cười rồi cúi xuống nhặt hộ.
BẠN ĐANG ĐỌC
IMAGINE BTS || BTS x You
Fiksi Penggemar추억 Nơi đây chỉ đơn giản là nơi mình giải bày những nỗi niềm qua con chữ. Thật vui vì bạn đã đọc. Cảm ơn 🥰