Tiến vào Tuyết Dương Thành, một cỗ gió lạnh đánh úp tới, Hà Duyệt nhịn không được lôi kéo áo choàng chính mình, mẹ nó, Tuyết Dương Thành này sao lại lạnh đến như vậy?
"A Duyệt, đem cái này mặc vào." Hoàng A Tẩu lấy ra một kiện áo bông mỏng, Hà Duyệt cũng không khách khí nhanh chóng cởi bỏ áo choàng lại bỏ đi một lớp áo dài, tròng áo bông vào bên trong ngay sau đó mặc lại quần áo, cảm giác lạnh cũng không còn.
Cảm thấy ấm áp, Hà Duyệt nhịn không được nhấc vải bố mành lên nhìn nhìn Tuyết Dương Thành náo nhiệt, kiến trúc cao thấp cổ kính, hoa phục mùa đông tinh mỹ, xe ngựa người đến người đi, đây là thành trấn lạnh giá nhất Huyền Minh Quốc, Tuyết Dương Thành!
"Tuyết Dương Thành này giáp với Tử Mạch Quốc, Tử Mạch Quốc lại là hơn nuwat năm đều là mùa đông cho nên đi vào Tuyết Dương Thành này mà không chuẩn bị áo bông dày một chút chỉ sợ sẽ chết vì lạnh mất."
Hà Duyệt gật đầu, ở đây giống như Cẩm Châu đi hướng Cáp Nhĩ Tân lạnh giá của Trung Quốc thời hiện đại, chỉ cần người không ngu đều sẽ chuẩn bị áo lông vũ hay áo bông thật dày để chống lạnh.
"Hu..."
Hà Duyệt buông bố mành xuống, rèm cửa xốc lên, Tiêu Lâm tiến vào cười nói: "Tới rồi, tới rồi."
"Lâm An Đường!"
"Không sai, nơi này là hiệu thuốc của cữu cữu ta, cũng là lý do mà phụ thân ta hướng ngươi kiến nghị đi đến nơi đây chạy chữa."
Hà Duyệt xuống xe ngựa nhìn chằm chằm bảng hiệu với ba chữ to bắt mắt, theo sau đối với Diệp Thu cười nói: "Cảm ơn ngươi, Diệp Thu."
Diệp Thu có chút ngượng ngùng, ngay sau đó vội vàng tiến vào cửa hiệu tìm người, Hoàng A Tẩu, Tiêu Lâm cùng Hà Duyệt cũng đi theo tiến vào hiệu thuốc, Ngô Quý vốn dĩ muốn rời đi chính là nghĩ đến Hà Duyệt tới đây chính là đi xem bệnh thực sự không thể nào an tâm liền bước theo vào.
Diệp Thu gặp được người cữu cữu của mình năm nào vội vàng thỉnh an nói: "Chất nhi tham kiến cữu cữu."
"Nga, Thu Nhi, mau đứng lên, mau để cữu cữu ta đây nhìn một cái, ân.... Nhiều năm không gặp như vậy thế nhưng đã lớn như thế rồi, mẫu thân ngươi khỏe không?"
"Cữu cữu yên tâm, mẫu thân mạnh khỏe, chất nhi hôm nay đến đây chính là do phụ thân giao phó."
Ngô An kinh ngạc, Diệp Thu ý cười nói: "Cữu cữu, đây là phong thư phụ thân viết cho người." Diệp Thu đem lá thứ Diệp lão viết đưa cho Ngô An, Ngô An lấy bức thư xé bao ra nhìn nhìn, biểu tình bình tĩnh ngay lập tức thay đổi, kinh ngạc đồng thời cũng có chút kích động, "Thu Nhi, ngươi nói người kia đâu?"
"Cữu cữu, ngưởi ở bên kia."
Ngô An theo phương hướng Diệp Thu chỉ qua, nhìn thấy ở trước cửa hiệu thuốc có mấy người đứng cười, trong đó có một vị khoác áo choàng rất dày nhìn không thấy bộ dáng nhưng là Ngô An biết người này chính là Lân nhi trong thư của tỷ phu hắn nói, Hà Duyệt.
Có thể ở Tuyết Dương Thành này nhìn thấy Lân nhi tuyệt đối hiếm gặp, vì không để tạo nên xôn xao, Ngô An vội vàng nói: "Tiểu Lý Tử, Tiểu Lý Tử...."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] - Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị
General FictionTruyện: Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị Tác giả: Vũ Lạc Manh Editor: kunbun -VĂN ÁN- Hà Duyệt xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cung đình cổ đại làm một gã mĩ nam! Chờ đã, thân phận mĩ nam này hình như có gì đó không đúng.... Duyệt Trung Thị là cái quái...