Chương 96

6K 316 30
                                    

Nghe thấy thanh âm của Tần Phong, Hà Duyệt nghiêng đầu, thấy bộ dáng Tần Phong chật vật nhịn không được nhướng mày, Tần Phong nhìn Hà Duyệt năm trên giường, yên lặng một hồi rồi hướng Phượng Dạ nói: "Hoàng Thượng, Thiên Mục Sơn đêm qua gió lớn tuyết lở, hiện nay Thiên Mục Thành đã bị phong bế bốn phía/"

"Cái gì!" Phượng Dạ giật nảy hỏi sau đó nhíu mày nghiêm túc nói: "Lập tức theo trẫm đi Ngự Thư Phòng, Đặng Hòe, truyền ý chỉ của trẫm gọi các vị đại thần tới Ngự Thư Phòng nghị sự."

"Tuân chỉ."

Phượng Dạ tới cũng vội mà đi cũng vội, Hà Duyệt chống dậy thân thể, nhíu chặt mi, tuyết lở sao? Này không phải là một tin tức tốt, tuy rằng hắn đối với việc Phượng Dạ cầm tù mình rất bất mãn nhưng đó là hắn nhằm vào Phượng Dạ, không phải con dân Tử Mạch Quốc. Huống chi tai họa trước mắt, địch nhân cũng có thể trở thành bằng hữu, Hà Duyệt hắn cùng Phượng Dạ cũng không coi nhau như địch nhân chỉ là vấn đề tương đối nhiều mà thôi.

"Hương Tuyết, phái người đi nghe ngóng tin tức Thiên Mục Sơn một chút, còn có, đem bản đồ Tử Mạch Quốc qua đây cho ta."

Hương Tuyết mặc dù không rõ ràng lắm Hà Duyệt muốn làm gì nhưng nếu Hà Duyệt đã mở miệng phân phó, nàng chỉ có thể tuân mệnh làm theo.

Sau khi Hương Tuyết rời đi, Hà Duyệt liền uống chén thuốc an thai ngay sau đó phủ thêm áo choàng, cần lấy bản đồ Hương Tuyết mới đem vào cẩn thận quan sát, nói: "Hương Tuyết, Thiên Mục Thành là địa phương nào?"

"Ân, nơi này là Thiên Mục Sơn, Thiên Mục Thành hẳn là ở gần đây."

Hà Duyệt nhìn địa phương Hương Tuyết chỉ vào, nhin không được nhướng mày, địa phương này bốn phía đều là núi tuyết cao, nơi này mà có người ở a, thật là không muốn sống.

"Hương Tuyết, ngươi biết Thiên Mục Sơn không?"

Hương Tuyết gật đầu, "Nô tỳ biết, không có người dân Tử Mạch Quốc nào mà không biết Thiên Mục Sơn cả, nơi đó chính là gần với Thiên Trì Thủy."

"Thiên Trì Thủy?"

"Chính là...."

"Hoàng Hậu, không xong rồi." Một cung nữ vội vã chạy vào quỳ trên mặt đất nói: "Nô tỳ nghe được hôm nay ở Thiên Mục Sơn tuyết lở cũng làm Thiên Trì Thủy dâng nước lên, sợ rằng muốn tiếp cận Thiên Mục Thành càng khó."

"Xảo Nhạc, lời này ngươi nói là thật?"

"Ân, chính vì chuyện này mà làm cả Ngự Thư Phòng sứt đầu mẻ trán a!"

Đổi lại cách nói khác chính là vì trần lở tuyết lớn này không những làm Thiên Mục Thành bị tê liệt mà còn làm Thiên Trì Thủy dâng lên một nguy cơ khác, nếu không xử lý tốt sớm muộn gì Thiên Mục Thành cũng lâm nguy mất.

Hà Duyệt cúi đầu nhìn bản đồ trong tay, nơi này là Thiên Mục Sơn, nơi này là Thiên Mục Thành vậy phụ cận đây chính là Thiên Trì Thủy đi? Hà Duyệt nhìn chằm chằm vào hình vẽ núi cao, con sông quây quanh thành trấn, Hà Duyệt duỗi tay chỉ vào tòa núi cao bên cạnh, "Đây là núi gì?"

"Đây là Mã Châu Sơn."

"Mã Châu Sơn?"

"Ân, Mã Châu Sơn là núi cao thứ hai Tử Mạch Quốc chúng ta, xung quanh tòa núi lớn này chính là dòng sông lớn nhất nước, cũng chính là nguồn cung nước uống cho người dân cả nước."

[Edit] - Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế ThịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ