Thanh âm truyền ra ngoài điện, Lãnh Diệc Hiên nghe được lòng nóng như lửa đốt, Lãnh Vân Diệu vội vàng kéo vai Lãnh Diệc Hiên lại, "Hoàng Thượng!"
Hiên Viên Triệt vội vàng tiến lên che cửa, nghiêm túc nói: "Lãnh Diệc Hiên, ngươi bình tĩnh lại đi!"
"Ta như thế nào bình tĩnh..."
Lời còn chưa nói xong, trong phòng lại truyền đến thanh âm còn kinh tâm động phách hơn, mội người đều bị dọa cho sợ run, chân run lẩy bẩy, sợ bên trong phát sinh sự tình không may.
Hà Duyệt đang cảm nhận cảm giác đau đơn như bị ngàn thanh đao không ngừng thay phiên nhau cắt thịt, như vô số ngân châm len lỏi trong xương tủy, nếu không phải tay chân Hà Duyệt bị Công Tôn Trường Nhạc dùng ngân châm phong bế, chỉ sợ đã sớm đau đến run giường.
Công Tôn Trường Nhạc nhíu chặt mày nhìn chằm chằm Hà Duyệt, đầu đầy mồ hôi, gương mặt không tia máu như người chết, đồng tử trừng lớn, nói thật ra Công Tôn Trường Nhạc vẫn là lần đầu nhìn thấy một Lân nhi có sức chịu đựng giỏi như vậy.
Công Tôn Trường Nhạc minh bạch nếu kéo dài càng lâu đối với Hà Duyệt càng không có lợi, điều tức đan điền gia tăng nội lực truyền vào thân thể, kích thích Hà Duyệt đau đến xém chút hôn mê, bất tỉnh.
Hai khắc qua đi lâu như hai ngàn năm-----
Công Tôn Trường Nhạc buông tay, theo sau đó lập tức kéo quần Hà Duyệt xuống một chút, thấy dưới bụng Hà Duyệt xuất hiện vết hở đỏ tươi, Công Tôn Trường Nhạc bây giờ mới biết Lân nhi sinh tử bằng cách nào. Bất quá nhìn Hà Duyệt không còn sức lực, Công Tôn Trường Nhạc vội vàng đút Hà Duyệt một viên đan dược bổ huyết ngay sau đó đem ngân châm nhổ ra, nâng Hà Duyệt dậy, "Kiên trì chịu đựng."
"Ngô..." Hà Duyệt có thể cạm nhận được hạ thân có một loại đau đớn như lửa nóng, loại đau đơn này như lấy thanh đao cắm vào bụng mình.
Thao! Như thế nào lại đau như vậy, quả thực mang thai so với nữ nhân còn khổ hơn, lão tử không muốn sinh a!
"Đã mở miệng."
Mở miệng? Hà Duyệt mở đôi mắt ướt át, phát hiện bụng mình nhiều thêm một đừng hở ra, hận không thể ngất ngay tại chỗ, Công Tôn Trường Nhạc vội vàng nói: "Nếu không muốn hài tử chết liền nhịn xuống cho ta."
Thao! Quả nhiên là không có chuyện tốt!
Trong phòng hồi lâu không truyền ra âm thanh, Tiêu Sở Nhiên khẩn trương dò hỏi: "Thanh âm có phải hay không biến mất?"
Lãnh Diệc Hiên đẩy Lãnh Vân Diệu ra, đẩy cửa đi vào, "Duyệt!"
"Im lặng!" Công Tôn Trường Nhạc trừng mắt nhìn Lãnh Diệc Hiên, "Hắn vừa mới ngủ."
Lãnh Diệc Hiên vội vàng tiến lên nhìn Hà Duyệt đang ngủ, trên mặt vẫn còn lưu lại tia nước, nhịn không được cúi đầu hôn hôn môi Hà Duyệt, Hiên Viên Triệt ở sau tiến lên nói với Công Tôn Trường Nhạc, "Sư phụ..."
"Hắn thực kiên cường, chịu đựng rất tốt."
"Nói như vậy, tiểu hoàng tử..." Tiêu Sở Nhiên kích động nhìn Công Tôn Trường Nhạc, Công Tôn Trường Nhạc mỉm cười gật đầu, "Bình an vô sự."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] - Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị
Ficțiune generalăTruyện: Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị Tác giả: Vũ Lạc Manh Editor: kunbun -VĂN ÁN- Hà Duyệt xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cung đình cổ đại làm một gã mĩ nam! Chờ đã, thân phận mĩ nam này hình như có gì đó không đúng.... Duyệt Trung Thị là cái quái...