Tạ Uẩn đi vào tiền viện, tiệc rượu đã được bày trên bàn, trong đại sảnh ngoại trừ tứ ca và tam tỷ ra, còn có một nam nhân trẻ tuổi phong thần tuấn lãng.
" Thất đệ, đệ tới rồi." Tạ Nhã tươi cười tiến lên tiếp đón, giữ chặt nam nhân bên người, giới thiệu: " Vị này chính là tỷ phu của đệ, hai người còn chưa có gặp mặt đi."
Tạ Uẩn gật đầu, bọn họ quả thật chưa từng gặp mặt, năm đó tam tỷ lấy chồng, Tạ lão gia tử cũng không coi trọng. Lão muốn tam tỷ gả cho con của thế gia, đáng tiếc bá phụ đâu có để cho lão ta được như mong muốn, dẫn theo tam tỷ vào huyện thành gả chồng. Bởi vậy tam tỷ lấy chồng nhiều năm như vậy, hắn vẫn chưa có cơ hội gặp mặt tỷ phu.
Tạ Uẩn cười nói: " Tam tỷ phu."
Biểu tình của Tư Dật vô cùng thân thiết, mặt mày cong cong, cười nói: " Thất đệ hảo, lần đầu gặp mặt, tỷ phu chưa kịp chuẩn bị quà cho đệ, vừa lúc ta còn một ít linh dược an thai, đệ cầm lấy cho đệ phu dùng đi, đừng có khách khí với chúng ta."
Tạ Uẩn thở dài, phiền não nói: " Đệ cũng chưa kịp chuẩn bị quà cho tiểu Cần, tỷ phu nhiệt tình như thế, đệ đành phải nhận lấy vậy. Thôi thì, quà của tiểu Cần cứ thiếu trước vậy, về sau đệ lại bổ khuyết."
" Ha ha ha" Tư Dật nở nụ cười, bế nhi tử lên, nói: " Tiểu Cần, nghe thấy không, còn không mau cảm ơn thất cữu cữu của con đi, mai mốt cữu cữu sẽ tặng cho con một phần đại lễ."
Không khí trên bàn nháy mắt thân thiện lên, Tạ Nhã nhấp miệng cười trộm, nhìn Tạ Uẩn một cái, nói: " Còn khách khí cái gì, đệ vội vàng rời khỏi nhà, sao có thể chuẩn bị được lễ vật gì. Vả lại, chúng ta đều là người nhà, không cần phải quá để ý mấy cái tiểu tiết đó."
Tạ Nhã vừa dứt lời, Tư Cần chớp chớp mắt, mềm mại nói: " Cảm ơn thất cữu cữu"
Tư Dật cười ha ha: " Xem ra quà gặp mặt lần này, đệ không thể tránh được rồi."
Tạ Uẩn sờ đầu tiểu Cần, nhướng mày cười khẽ, nói: " Vậy thì đã sao, tiểu Cần là cháu ngoại của đệ, tất nhiên là phải thương nó rồi, thất cữu cữu đến lúc đó chắc chắn sẽ không quên phần quà của con đâu."
Tư Cần ngây thơ mờ mịt, tuy không biết mấy người lớn đang nói cái gì, nhưng thấy phụ thân cùng với mẫu thân đều cười, bé cũng cười theo.
Tạ Nhã sủng nịch chỉ chỉ đầu của nhi tử: " Nhóc quỷ này."
Tạ Uẩn nhìn mà ghen tị, nhịn không được ảo tưởng ra nhi tử của mình, tương lai không biết là sẽ đáng yêu đến cỡ nào.
Tư Dật cười tiếp đón mọi người dùng cơm, Tạ Nhã toàn tâm toàn ý chiếu cố nhi tử, rượu quá ba tuần, sau khi ăn uống no đủ, Tạ Nhã liền đi dỗ tiểu Cần ngủ, mấy người lúc này mới trở lại phòng trao đổi chính sự.
Sau khi nghe chuyện Tạ Nhã vô cùng căm phẫn, cả giận nói: " Tổ phụ già quá mà hồ đồ sao, con cháu nhà mình sao có thể chỉ vì một người ngoài mà trục xuất ra khỏi phủ chứ."
Tư Dật an ủi nàng: " Đừng nóng giận, tổ phụ là dạng người gì, nàng cũng không phải không biết."
Tạ Nhã bình tĩnh lại, nói: " Tổ phụ từ trước đến giờ chỉ biết thấy lợi quên nghĩa, trong mắt ông ấy ngoại trừ lợi ích ra thì không còn gì nữa. Lúc trước nếu không phải thái độ của phụ thân cường nghạnh, thì tổ phụ đã..."

BẠN ĐANG ĐỌC
| Đam Mỹ | XUYÊN VIỆT CHI BỒI THỰC SƯ ( EDIT)
Non-FictionTác giả: Dạ Du (夜悠) Editor: Yuki Nguồn raw+ qt: dithanbangdanilam.wodpress.com Thể loại: chủ công, cường cường, xuyên việt, dị thế, tu chân, sinh tử ( spoil trước: công thụ từ xấu biến thành đẹp) Nv chính: Tạ Uẩn X Cảnh Nhiên.