31-40

10.3K 421 105
                                    

Từ xa, Tang Hiểu Du đã nhận ngay ra chủ nhân của giọng nói đó.

Chính là cô gái xinh đẹp gợi cảm, luôn bám sát không rời Tần Tư Niên nửa bước trong hộp đêm tối hôm đó. Hôm nay cô ta vẫn ăn mặc rất nóng bỏng, quần bò kết hợp bốt cổ cao, để hở ra đôi chân thon gọn, vòng eo con kiến cũng toát lên đầy sự gợi cảm.

Tần Tư Niên nghe thấy tiếng gọi nghiêng đầu nhìn sang, thì bất ngờ cánh tay đã bị khoác chặt.

Cô gái giơ tay lên đánh vào ngực anh như hờn dỗi, ngữ khí lại đầy nũng nịu: "Hôm đó anh xấu chết đi được, ra khỏi hộp đêm là bỏ rơi người ta dọc đường, em còn chưa tính sổ với anh đấy!"

"Mặc kệ! Hôm nay anh phải đưa em về nhé!"

Người tỉnh táo đều hiểu câu nói này mang hàm nghĩa gì.

"À..." Tần Tư Niên xoa xoa cằm, không nói được cũng không nói không được, mà bày ra vẻ mặt khó xử, giơ tay chỉ vào chiếc ô tô phía trước: "Chuyện này ấy à, tôi cũng chỉ đi nhờ thôi, e là cô phải hỏi cô ấy mới được!"

Cửa sổ hạ xuống một nửa, Tang Hiểu Du nghe rõ mồn một cuộc đối thoại của họ.

Bàn tay đặt trên vô lăng được cô nắm chặt lại, cô thẳng thừng quay ngoắt mặt sang một bên, trong lòng cũng đã nghĩ rõ ràng. Nếu Tần Tư Niên để cô ta ngồi lên xe, cô sẽ thẳng thừng mở cửa đi luôn, còn lâu mới ngồi đây làm tài xế miễn phí cho hai người họ!

Cô gái kia chung quy vẫn khá nhạy bén, không mặt dày chạy qua hỏi cô mà quay phắt đi bắt taxi.

Cửa ghế lái phụ bên cạnh được mở ra, Tần Tư Niên ngồi vào trong, cài xong dây an toàn, anh nhìn cô bằng đôi mắt nửa đùa nửa thật, rồi đột nhiên hỏi: "Ghen đấy à?"

"Ghen cái đầu!" Tang Hiểu Du suýt nữa ấn nhầm chân phanh. Cô phản ứng rất dữ, lẩm bẩm với vẻ không tự nhiên: "Tần thiếu bước qua cả vườn hoa, phong lưu đã thành tính rồi, chắc là số các cô gái hằng ngày tìm anh muốn quan hệ phải xếp thành hàng, liên quan quái gì đến tôi!"

Tần Tư Niên thản nhiên hạ thấp cửa sổ thêm nữa: "Vậy sao tôi ngửi thấy toàn mùi chua thế nhỉ?"

Tang Hiểu Du xù lông lên vì lời nói đùa của anh, như con mèo bị giẫm phải đuôi, cô bực dọc trừng mắt: "Cầm thú, anh mà còn ăn nói hàm hồ nữa, tôi sẽ dừng xe lại cho anh tự về!"

Tần Tư Niên nhướng hai bên mày, không chọc ghẹo cô bằng lời nói nữa.

Tâm trạng Tang Hiểu Du trở nên tồi tệ vì anh, nhất là những lời cô vừa nói, không phải chỉ cố tình châm chọc mà hoàn toàn là do cô tin tưởng anh có sự hấp dẫn ấy. Cảnh tượng tối đó cô gặp biết đâu vẫn diễn ra hằng đêm vào những lúc cô không hay biết...

Cô len lén hít hà hai luồng gió đêm mát lạnh để xoa dịu cơn ấm ức nơi lồng ngực.

Sau khi kết thúc vài giây dừng đèn đỏ ngắn ngủi, cô nhìn chằm chằm về phía trước, khởi động lại xe. Vừa đi qua ngã tư, chất giọng trầm của Tần Tư Niên bất ngờ theo gió rót vào tai: "Tôi chưa từng chạm vào cô ta, hơn nữa từ sau ngày cùng em ở Lệ Giang, tôi cũng không chạm vào ai khác nữa."

KHI CÁ NHỎ GẶP CẦM THÚNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ