8. TIỆC SINH NHẬT (P1)

1K 63 11
                                    

Perth

"A lo, anh nghe nè Perth."

"Tuần này anh bận ôn thi nên không phải đến dạy tôi đâu, khi nào thi xong rồi đến cũng được. Mấy hôm nay kiến thức cũng không nhiều nên tôi có thể tự học được."

"Perth đừng quá lo, anh vẫn sắp xếp được thời gian để dạy em mà, anh thường học khuya nên sớm quá anh cũng không học được."

"Ừm, tôi nói vậy vì lo cho anh vất vả thôi."

"Không gặp sẽ nhớ anh đúng không?"

"Nếu tôi nói đúng thì sao?"

"Thì...là em trai ngoan chứ sao."

"Vậy thôi hử?"

"Thì là vậy thôi, em còn muốn gì hở?"

"Ừ thì em trai ngoan. Anh trai nhớ phải đến đó, em nhớ anh lắm rồi."

"Ha ha, đợi anh một chút, anh còn chưa thay đồng phục đó. Lát nữa gặp em nha."

Cảm giác dạo này mỗi khi nói chuyện với Saint, tôi không còn là chính mình nữa rồi. Lúc bắt đầu cuộc nói chuyện là cứng rắn nghiêm túc bao nhiêu thì sau vài câu cũng chuyển sang ngọt ngào nịnh nọt, chỉ là để vào vai em trai ngoan ngoãn thu phục lòng người thôi, không còn vì điều gì khác đâu.

...

"Saint, Saint!"

"Ah, Perth, xin lỗi em, anh ngủ quên mất."

"Nếu mệt anh đến giường tôi nằm chợp mắt một lát đi, nhìn anh như vậy tôi cũng không đành lòng bắt anh phải ngồi dạy tôi đâu."

"Không sao đâu Perth, anh tỉnh rồi mà, lúc nãy đang dạy em đến chỗ nào rồi, giờ mình tiếp tục nha."

"Anh đợi một chút, tôi xuống nhà rồi lên ngay."

"Ừm."

Đây chính là lúc tốt nhất để lấy lòng, xuống nhà mang lên một cốc trà nóng chẳng phải là quá quan tâm sao. Thế nhưng khi trở về phòng Saint lại nằm gối đầu bên bàn học. Haizzz, làm phí bao nhiêu công sức mà tôi muốn thể hiện.

Lần này tôi không gọi Saint nữa mà trực tiếp bế anh đặt lên giường. Nhẹ thật! Anh có cao hơn tôi, thể trạng có hơi gầy nhưng không nghĩ lại nhẹ như vậy. Tránh để Saint bị đánh thức, tôi nhẹ nhàng đặt anh xuống rồi đắp chăn cho anh. Saint ngủ có vẻ ngon lắm, người gì mà ngủ say thế, ai làm gì mình cũng không biết.

Ngồi bên cạnh ngắm nhìn gương mặt Saint, bất chợt cảm thấy nếu không phải vì trong lòng mang theo nỗi thù hận thì gương mặt này đối với tôi mà nói cũng khá rung động lòng người đó. Vẫn nhớ lần đầu gặp tôi có hơi bất ngờ khi nhìn thấy vóc dáng cao gầy, làn da trắng hồng, đôi môi đỏ mọng cùng ngũ quan thanh tú, rất ưa nhìn. Đã vậy, càng ngày Saint càng quan tâm, lo cho tôi rất chu đáo, vốn không nhận được tình thân từ gia đình nên mọi quan tâm của anh ấy dù là giả hay thật thì tôi cũng thấy có chút cảm kích và ấm áp khi nhận được sự chăm sóc như vậy.

Tôi đưa tay lướt theo từng nét trên khuôn mặt Saint rồi bất chợt dừng lại ở cánh môi đang khép mở hờ hững. Một suy nghĩ loé lên trong đầu rồi nhanh chóng bị tôi xua đi ngay. Mày bậy quá rồi Perth, tỉnh táo nào, đây là món đồ mày chơi đùa trong tay, không được manh động mà làm hỏng mọi việc.

EM GHÉT ANH - EM YÊU ANHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ