Perth
Tôi đưa mẹ và Saint chuyển đến chỗ ở mới. Nơi này khá gần với công ty của tôi, rất thuận tiện việc ghé qua hàng ngày.
"Sao anh không đi làm ở tiệm kia nữa?" - Tôi thắc mắc nhiều ngày rồi nên rất muốn biết.
"Ah, anh đột nhiên không thích làm bánh nữa nên xin nghỉ."
"Vậy anh vào công ty của em làm được không? Anh cũng học cùng chuyên ngành với em, công việc sẽ dễ tiếp cận thôi."
"Anh thấy ngại lắm, đã nhận chỗ ở giờ lại còn công việc nữa,..."
"Anh là nhân viên đặc biệt của công ty nên được đãi ngộ, như vậy được không?" - Tôi ngắt lời Saint rồi tiến tới ôm eo kéo anh ấy lại gần đối mặt với tôi mà trêu chọc.
"Perth, sao cứ thích trêu anh vậy?"
"Em chỉ thích trêu người em yêu thôi, anh có ý kiến gì?"
Tôi kéo Saint ôm sát vào rồi theo thói quen đưa mũi hít sâu vào hõm cổ anh, lại cắn thêm một cái nữa, có lẽ làm Saint đau nên anh ấy rên lên.
"Ahh~ Perth, em lại cắn anh!"
Tôi như không nghe thấy mà vẫn hôn cắn liên tiếp vào cổ anh ấy, mùi hương quen thuộc ngày nào đang tỏa ngọt ngào bên cánh mũi như quyến rũ mời gọi khiến tôi không thể ngừng lại.
"Saint, sao cứ dùng mùi hương hấp dẫn em phạm tội thế hử?"
"Em lại trêu anh nha, ahh...haaaa...haaa...Perth dừng lại đi, anh đau!"
"Thôi không đùa anh nữa. Đưa tay ra cho em nào!"
"Hở???" - Saint thắc mắc không biết vì sao tôi lại bất ngờ bắt anh làm vậy nhưng vẫn cứ đưa tay cho tôi nắm lấy.
Tôi nâng ngón áp út của Saint lên, đặt vào đấy một chiếc nhẫn bạc, trên nhẫn có khắc chữ PS, cùng một đôi với chiếc nhẫn tôi đang đeo.
"Đây là nhẫn đôi, em nhờ đặt làm cho chúng mình. Anh nhìn xem trên nhẫn có khắc tên anh và em, bên trong còn có cả định vị. Đeo nhẫn này nghĩa là chúng mình thuộc về nhau, mãi mãi không tách rời. Saint, anh có đồng ý nhận nó không?"
"Perth ngốc, sao cứ thích làm cho anh khóc vậy hở?"
"Không sao, khóc hay cười của anh đều do em quản, muốn khóc cứ khóc có em ở bên lau nước mắt cho anh. Nếu anh đeo nhẫn rồi chính là đồng ý ở cạnh bên em, chuyện chúng mình em cũng muốn cho mẹ Nuk rõ để xin mẹ chấp nhận cho anh và em."
"Vậy đợi mẹ trở về rồi anh cùng em sẽ xin phép thưa chuyện với mẹ."
...
"Mẹ biết Saint của mẹ đau khổ nhiều vì con, hạnh phúc khi ở bên cạnh con. Mẹ không mong gì hơn được nhìn thấy Saint hạnh phúc, nay nhìn thấy con trưởng thành chín chắn hơn rất nhiều, mẹ cũng an tâm giao Saint cho con chăm sóc. Nếu cản trở hai con chỉ khiến mẹ cũng đau lòng thay cả hai." - Mẹ Nuk sau khi nghe câu chuyện của chúng tôi mà ôn tồn nói.
"Con cảm ơn mẹ đã hiểu cho chúng con!" - Tôi và Saint vái lạy mẹ.
Giây phút được nghe những lời cổ vũ của mẹ khiến tôi cảm thấy cuộc đời của mình đến bây giờ không còn mong mỏi gì hơn. Vốn nghĩ sẽ gặp sự can ngăn định kiến của gia đình thế nhưng cha mẹ lại động viên, đồng tình với lựa chọn của chúng tôi. Tình cảm gia đình được xây dựng dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau chẳng phải sẽ vun đắp được hạnh phúc bền chặt sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
EM GHÉT ANH - EM YÊU ANH
FanfictionNuôi mối hận từ thế hệ trước dồn nén đợi kế hoạch trả thù. Một người ngây ngô cho rằng đời này gặp được anh em tri kỷ. Một người vì thù hận mà bỏ qua cảm xúc sâu tận đáy lòng. Muốn nhìn người kia mỉm cười nhưng cũng muốn nhìn người đó tột đỉnh bi th...