Hôm nay là ngày Jungkook đến nơi thực tập.
Bệnh viện Hansung là bệnh viện lớn nhất Hàn Quốc, riêng cơ sở vật chất đã không chê vào đâu được, chưa nói đến đội ngũ y tế đạt trình độ xuất sắc.
Người hướng dẫn cho Jungkook là cô gái thoạt nhìn rất trẻ, hơn cậu vài tuổi là cùng.
Khuôn mặt trái xoan, sống mũi cao thanh tú, cánh môi hồng nhuận cùng đôi mắt đen láy biết cười.
Xinh đẹp tựa thiên thần.
- Chào em, chị là Kim Hayeon, 29 tuổi. Em hẳn là Jeon Jungkook của Đại học Seoul nhỉ.
- Hân hạnh được làm quen, có gì khó khăn cứ nói với chị nhé.
Chất giọng mị ngọt dịu dàng và thân thiện khiến Jungkook ngỡ ngàng.
29 tuổi đã là bác sĩ chính thức của bệnh viện tốt nhất thủ đô, phải giỏi đến mức nào?
Vừa có tài vừa có sắc, lại dễ gần như vậy, trên đời có người con gái nào hoàn hảo hơn đây.
Cậu lễ phép cúi đầu.
- Mong được giúp đỡ.
Dù trong lòng có ngưỡng mộ thế nào, nhưng đối với người không thân thiết, Jungkook vẫn tỏ vẻ xa cách.
Không niềm nở nhưng cũng đủ lịch sự.
Thế mà cô gái chẳng có chút gì là để ý thái độ của Jungkook, rất cao hứng kéo tay cậu tận tình chỉ bảo từng ngõ ngách của bệnh viện. Còn tốt bụng xin phép giám đốc cho cậu được vào phòng mổ tận mắt chứng kiến công đoạn của nhiều ca phẫu thuật, thi thoảng còn giảng giải cho cậu cách xử lí của các tình huống khác nhau.
Vì vậy, sau 2 tháng, trình độ của Jungkook tiến bộ rõ rệt hẳn so với các thực tập sinh khác, thiện cảm của cậu đối với Hayeon cũng theo đó tăng lên không ít.
Hiện tại, Jungkook với Hayeon đang ăn trưa tại nhà ăn bệnh viện.
Hayeon sau khi tiếp xúc lâu với cậu, cũng không giữ hình tượng dịu dàng nữa, trực tiếp bộc lộ cá tính của mình.
Ví dụ như việc vừa gặm sườn xào chua ngọt vừa thản nhiên nói chuyện.- Về chứng xuất huyết trong khoang bụng, em còn thắc mắc chỗ nào không?
- Em không có, vừa tận mắt nhìn bác sĩ phẫu thuật, vừa nghe chị giảng giải chi tiết, sao có thể còn vấn đề chưa hiểu được.
- Tốt lắm.
Một thực tập sinh chỉ dựa vào những kiến thức thực tế bình thường mà suy luận cặn kẽ đến vậy, không thể chỉ dừng lại ở mức độ tốt.
Hayeon thầm đánh giá, đây quả là một mầm non đầy hứa hẹn.
Lúc nhận hồ sơ thấy số tuổi của Jungkook, cô còn nghĩ trường gửi nhầm.
Một sinh viên 23 tuổi đã chuẩn bị tốt nghiệp Đa khoa, có mấy người được như vậy?
Cô phải cày hùng hục 6 năm mới được cái bằng Đại học vàng bạc đó, vậy mà nhóc này chỉ cần 4 năm?
Sao giỏi vậy? Hack à?
Hayeon vốn không nhiệt tình với thực tập sinh đến vậy, nhưng Jungkookie rất đáng yêu lại ngoan ngoãn, nên tận lực chiếu cố, tạo mọi điều kiện cho cậu học hỏi. Hơn nữa, cái xúc cảm khi mắt thỏ đầy ngưỡng mộ chiếu lên mình, thật sự thành tựu vô cùng luôn, ngầu bá cháy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[TaeKook] Memory
FanfictionĐợi chờ trong vô vọng, mê luyến trong hồi ức, không biết rằng nắng đã tắt, ngày đã tàn và tình cũng đã tan... Sót lại chỉ còn hiện thực bi thương đến quặn lòng.