Chương 97

7.8K 388 68
                                    

Chương 97

Edit + Beta: Vịt

Có lẽ là dạy sớm của cụ vượt mức quy định, Tiểu Bạch vừa đầy nửa tuổi đã có thể rõ ràng thông báo với người lớn hỉ ác của mình. Tỷ như, nhóc đói bụng, liền sẽ giơ tay lên chỉ về phía bình sữa, đồng thời trong miệng phát ra tiếng "Da". Hai "Da" là không muốn, nếu là một chuỗi "Da" —

"Trịnh Đại Bạch, lăn nhanh qua đây giúp! Con trai anh sắp thành tinh rồi!"

Hà Quyền ở trong phòng tắm bị Tiểu Bạch vẫy nước đầy người, bên tai lặp lại tuần hoàn động tĩnh "Da da da da da da", hành hạ cậu đổ mồ hôi đầy người cũng chưa tắm xong cho con. Đồ chơi cao su kiểu cá heo nhỏ phun nước và vịt nhỏ trước đó đã chuẩn bị bị Tiểu Bạch ném khắp nơi, còn có một cái đập trúng trán Hà Quyền. Tiểu Bạch vui tới hớn hở, chọc tức Hà Quyền hận không thể đánh cha của thằng nhãi một trận.

Trước đây chị Vân ấn thằng nhóc này xuống dưới vòi nước thế nào?

"Để anh làm đi."

Trịnh Chí Khanh vén tay áo sơ mi lên, từ trong tay Hà Quyền nhận lấy con trai. Vừa thấy cha đón lấy, Tiểu Bạch lập tức biết điều nghe lời, tùy ý Trịnh Chí Khanh ở dưới dòng nước xối vòng vòng.

"Rõ ràng là thằng nhãi em đẻ, dựa vào cái gì không thân với em?" Hà Quyền giơ khăn tắm ở bên cạnh chờ bọc cho con, nhìn Trịnh Đại Bạch và Hà Tiểu Bạch phụ từ tử hiếu, không khỏi ghen tị đố hận.

Trịnh Chí Khanh nghĩ mấy giây, nói: "Em gần đây thời gian ở chung với nó ít, độ tín nhiệm của nó đối với em chưa đủ, sợ em làm ngã nó."

"Trẻ con lớn 6 tháng, biết cái cứt ý!"

"A Quyền, đừng nói tục, nó có thể nghe hiểu." Trịnh Chí Khanh nghiêng đâu: "Anh nghi Tiểu Bạch IQ rất cao."

Ngẩng cái trán bị đồ chơi cao su nện đỏ lên, Hà Quyền đắc ý câu khóe miệng: "Khỏi nghi ngờ, thằng nhãi em sinh, IQ cao là đương nhiên."

Giao Tiểu Bạch vào trong tay Hà Quyền dùng khăn tắm bọc kín, Trịnh Chí Khanh vừa lau tóc cho con vừa nghiêm túc nói: "Không phải nói giỡn đâu, A Quyền. Hôm qua anh dạy Tiểu Bạch chơi tháp Hanota, 3 lần mà thôi, con đã hiểu phải lắp vòng tròn từ nhỏ đến lớn vào khung. Nhìn theo tình hình này, đại não con đang phát triển nhanh chóng, tư duy logic đã bắt đầu tạo thành."

Hà Quyền xem thường: "Hai bọn mình đều là cấp học bá, Tiểu Bạch thông minh rất bình thường."

"Từ mặt kỹ thuật mà nói, thông minh không di truyền." Trịnh Chí Khanh bất đắc dĩ cười cười, "Anh mấy hôm nữa đi Mỹ công tác, muốn dẫn Tiểu Bạch theo, đưa nó đi đo IQ."

"Thật sự đo ra được IQ 168, anh định đưa nó vào trường học thiên tài?" Hà Quyền cau mày, "Tuổi thơ chỉ có 1 lần, em hi vọng con có thể trải qua vui vẻ."

"Nếu nó thật sự có IQ cao như vậy, sớm tiến hành dẫn dắt đúng đắn, tương lai có triển vọng."

"Lại không trông cậy vào nó tương lai cầm giải Nobel."

"Nếu làm nghiên cứu, nói không chừng có thể tạo phúc cho loài người."

"Tỉnh lại đê, Trịnh Đại Bạch, trên mộ tổ nhà các anh cũng không bốc khói xanh." Hà Quyền nói, đột nhiên nghĩ tới cái gì, "Nè, IQ anh bao nhiêu?"

[Hoàn chính văn - Đam mỹ] Bệnh Viện Sản Khoa - Vân Khởi Nam SơnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ