chương 66

5.1K 134 14
                                    


184.

Dịch Dao tay chân lạnh buốt nhìn Cố Sâm Tây đang đứng trước mặt mình. Cậu lạnh lùng đưa tay ra, nói: "Thế cậu đưa điện thoại cho tớ xem là ai đã gửi tin nhắn đó. Cậu đưa số cho tớ, tớ sẽ tìm."

Dịch Dao nhắm mắt lại, tuyệt vọng nói: "Tin nhắn đó tớ xoá mất rồi."

Cố Sâm Tây nhìn Dịch Dao trước mặt, cuối cùng bật cười ha ha.

Sau khi lau nước mắt, Cố Sâm Tây nói với Dịch Dao: "Cậu còn lời gì để nói không?"

Dịch Dao cúi đầu: "Thật sự không phải tớ."

Trong mắt Cố Sâm Tây tràn ngập sự chán ghét: "Dịch Dao, cậu biết không, những chuyện chị gái tớ trải qua vốn thuộc về cậu, bao gồm người chết đi cũng nên là cậu."

Dịch Dao không nói gì, mái tóc cô đột nhiên bị gió thổi tan.

"Chị gái tớ là một người thuần khiết, chưa hề trải qua chuyện gì, cho dù một chút nhục nhã cũng khiến chị ý đau đớn muốn chết. Cậu chuyển tiếp tin nhắn cho chị ấy... Tớ cứ coi như thật sự có người khác gửi đến cho cậu... Cậu không cảm thấy mình cũng quá ác độc sao?"

Dịch Dao đưa tay gạt mấy sợi tóc dính vào bên má dính nước mắt: "Ý cậu có phải là tớ chính là một người không thuần khiết, tớ nên gặp phải tất cả những chuyện đó. Nếu người gặp phải những chuyện đó là tớ, tớ sẽ không tự tử, mạng của tớ ti tiện hơn mạng của chị gái cậu, ý cậu là thế đúng không?"

"Cậu thậm chí đã từng phá thai rồi, chẳng lẽ không ti tiện sao?"

"Cậu chỉ mong tớ chết đi thay cho chị gái cậu đúng không?"

"Đúng, tớ chỉ mong cậu chết đi thay cho chị gái tớ."

Trong lồng ngực đột nhiên tràn lên một cơn đau khiến Dịch Dao không thở được nữa. Nước mắt nhanh chóng làm mắt nhạt nhoà. Cảm giác nhục nhã đã biến mất từ rất lâu bây giờ lại tràn tới rợp trời ngập đất một lần nữa.

Cô hít sâu một hơi, sau đó đưa tay kéo góc áo Cố Sâm Tây: "Tớ biết bây giờ cậu rất tức giận..."

Dịch Dao nói được một nửa đã bị Cố Sâm Tây đẩy mạnh về phía sau: "Cậu đừng động vào tớ."

Dịch Dao nặng nề ngã về phía sau, va vào chiếc xe đạp vừa chạy tới. Nam sinh ngã xuống đất nhanh chóng đứng lên, bối rối hỏi Dịch Dao xem có sao không.

Dịch Dao nhìn đầu gối đau nhức, một vết thương dài đang chảy máu.

Dịch Dao ngẩng đầu lên, Cố Sâm Tây đã đi thẳng không quay đầu lại.

185.

Thù hận bốc hơi lên từ mỗi trái tim, thù hận bốc hơi ra cuồn cuộn không ngừng, thù hận bốc lên cao từ những người căm thù tôi.

Thù hận vẫn tiếp tục bốc hơi vô số ngày, hội tụ trên đỉnh đầu tôi, biến thành đám mây đen nặng nề.

Vì sao vĩnh viễn không có bờ bến?

Vì sao không dừng lại được?

Những thù hận ướt đẫm mà các người không ngừng giội lên người tôi?

bi thương ngược dòng thành sôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ