Chương 44 : Tết trung thu - Tết đoàn viên

2.5K 134 8
                                    


Diệp Thừa Hồng bình yên vô sự từ Hình bộ đào thoát ra, tâm tình của Diệp Lệ vô cùng không tốt, Dự vương cũng có chút áy náy, cảm thấy là do bản thân mình không đủ cường đại, suy nghĩ không chu toàn, làm cho đại cữu ca bị ủy khuất, liền mời hắn đến vương phủ ở mấy ngày, đáp ứng mỗi ngày cùng hắn nghiên cứu thảo luận binh pháp mưu lược, còn để cho thị vệ trưởng Trịnh Hàn tùy thời bồi tiếp hắn so chiêu đối chiến.

Diệp Lệ lập tức hưng phấn lên, đem toàn bộ số sách binh pháp mình đã xem qua đều mang đến Dự vương phủ, lần trước hắn đã được chứng kiến tài học của Dự vương, giờ lại có cơ hội tốt như vậy, hắn liền không khách khí đem những chỗ mình còn nghi hoặc, không hiểu rõ đều lấy ra nghiên cứu thảo luận một phen. Còn có Trịnh Hàn, được chứng kiến bản sự một lúc bắn hai mũi tên của hắn, Diệp Lệ vô cùng ngưỡng mộ, tự ngẫm trong lòng đã lâu, cũng không thể tìm ra bí quyết, lần này nhất định phải hảo hảo lĩnh giáo một phen mới được. Vừa vặn, thông qua cuộc liều mạng chém giết với bọn sát thủ vừa qua, bản thân hắn cũng có chút giác ngộ mới, lần này cùng nhau lấy ra ứng dụng một phen. Về phần nhị phòng, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, chỉ cần hắn đem mọi bản sự luyện ra tốt, sớm muộn gì cũng có một ngày hắn vì chính mình và phụ thân lấy lại công đạo.


Diệp Lệ hứng chí bừng bừng đi Dự vương phủ, lần này Diệp Thiên không có theo tới, nàng biết ca ca tâm tình không tốt, có Dự vương bồi tiếp có thể sẽ khá hơn một chút. Thế nhưng mà, ca ca bị người ám sát, nhị thúc cuối cùng lại chẳng có chuyện gì, trong lòng mẫu thân cũng không dễ chịu, nàng muốn ở nhà bồi bên cạnh mẫu thân.

Mạnh thị sinh bệnh bảy năm, bình thường thời gian tỉnh táo, có tinh thần nói chuyện rất ít ỏi, thời gian chung đụng cùng nữ nhi cũng không nhiều, hiện tại thân thể đã tốt lên, hận không thể lúc nào cũng đem nữ nhi bảo bối mang theo bên người, Diệp Thiên cũng rất dính nàng, ca ca không ở đây, nàng liền dứt khoát bồi bên người mẫu thân, có đôi khi ăn trưa cũng cùng nhau ăn.

Mạnh thị mỗi buổi sáng đều ở chính phòng xử lý sự vụ trong phủ, trước lúc nàng sinh bệnh vẫn luôn chưởng quản quỹ công của hầu phủ, ngựa quen đường cũ, những chuyện này đối với nàng mà nói đều rất nhẹ nhàng, thời gian rảnh rỗi liền giảng giải cho nữ nhi một chút môn đạo, quy tắc trong đó, nữ nhi về sau tất nhiên sẽ phải chưởng quản nội viện Dự vương phủ, hiện tại hiểu rõ này đó hơn chút, tương lai cũng sẽ không bị người lừa gạt.

Tế Bình hầu phủ gió êm sóng lặng một đoạn thời gian, rất nhanh, thì đến tết trung thu.

Bởi vì là thời gian toàn gia đoàn tụ, lão thái thái đặc biệt hạ lệnh, để cho Tề thị từ tiểu viện ra ngoài, tham gia gia yến đêm đó, hôm sau lại trở lại tiểu viện.

Mạnh thị trong lòng cười lạnh, bọn hắn thật sự là một nhà đoàn tụ, lại làm hại một nhà của mình cốt nhục phân ly, cũng may ông trời có mắt, hầu gia vẫn còn sống, qua đến sang năm liền có thể trở về, không chừng đến tết trung thu năm sau, một nhà của mình liền sẽ thật sự đoàn tụ đó.

Tề thị bị giam tại tiểu viện đã lâu như vậy, bởi vì muốn sao chép kinh Phật, tất nhiên là không thể ăn thức ăn mặn, mỗi ngày đều là rau xanh đậu hũ, trông thấy một bàn mỹ thực, con mắt đều nhanh tái đi rồi, đũa liên tiếp vươn về hướng những món thịt cá kia.

Diệp Dung tựa vào bên người Tề thị, thấp giọng kể cho nàng những ủy khuất của mình, cái gì bạc phát hàng tháng chỉ có ba lượng không đủ xài, rồi thì đồ vật trong phòng càng ngày càng khó coi, lá trà quần áo đều không có tốt như trước kia... Nói liên miên lải nhải một hồi lâu, lại thấy mẫu thân tựa hồ căn bản là không có chú ý nghe, tức giận vỗ vỗ cánh tay của nàng, "Nương, người đến cùng có nghe ta nói chuyện hay không?"

"Ân ân, vẫn đang nghe đây." Tề thị trong miệng cắn đùi gà, mơ hồ đáp lại: "Hiện tại là do đại bá mẫu con chưởng gia, mẫu thân không làm chủ cho con được, con chịu khó chấp nhận một chút là tốt rồi, đừng quá so đo."

Diệp Dung bất mãn lắc lắc cánh tay của nàng, bĩu môi phàn nàn: "Nếu như tất cả mọi người đều như vậy, ta cũng không có gì để so đo, có điều đồ trong phòng Diệp Thiên càng ngày càng tốt hơn, hiện tại cũng vượt qua ta rồi!"

Tề thị khó khăn đem đùi gà nuốt xuống, "Nơi này là Tế Bình hầu phủ, Thiên tỷ nhi là đích nữ của hầu gia, theo thường lệ, bạc hàng tháng của nàng cùng tất cả dụng cụ đều cao hơn con một cấp."

"Cái gì?!" Diệp Dung hét lên đầy quái dị, thấy tất cả mọi người hướng phía nàng nhìn lại, vội vã thấp giọng xuống, không dám tin hỏi lại: "Diệp Thiên cao hơn ta một cấp?! Đều là cô nương trong một phủ, nàng vì sao lại cao hơn ta chứ?! Từ nhỏ đến lớn, nàng ăn dùng đều không có tốt như ta!" Nàng chỉ lớn hơn một tuổi so với Diệp Thiên, tính toán ra, từ khi nàng hai tuổi, Tề thị liền chưởng quản việc nội vụ, ở trong trí nhớ của nàng, nàng từ trước đến nay đều cao quý, có thể diện hơn so Diệp Thiên. Hiện tại chợt nghe được thận phận Diệp Thiên cao hơn nàng, liền cảm thấy khó mà tiếp nhận được.

Tề thị trừng nàng một chút, "Con ồn ào cái gì? Trong lú ta quản gia, tất nhiên cái gì tốt đều đưa thêm qua cho các con, hiện tại là Mạnh thị đương gia, dĩ nhiên cái gì tốt đều sẽ đưa đến chỗ của Thiên tỷ nhi, đây không phải là rất bình thường sao?" Con của ai người đó thương, không nói tới phân lệ của Diệp Thiên vốn dĩ cao hơn, mà cho dù có không cao, Mạnh thị cũng sẽ hướng về nàng, theo suy nghĩ của Tề thị, đây là chuyện vô cùng bình thường, không có gì để ý kiến hay phàn nàn.

Tiểu Sủng Hậu dưỡng thành ký (Edit - Full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ