chương 49: TIM ĐAU TÂM CŨNG CHẾT!

592 28 0
                                    

Tim đau, tâm cũng chết!! Tuyết Cơ cảm thấy trái tim trong lồng ngực nàng đã không còn đập!!!

Ban đêm nàng lại lâm vào ác mộng, cơn ác mộng ấy thật ác liệt!!!

Nàng cùng Tú Nguyệt đứng trên cùng một vách đá. Gió rất to, mây đen cũng rất dày.... Bóng dáng hoàng bào kia lại xuất hiện hờ hững bắt lấy tay Tú Nguyệt còn nàng thì rơi từ trên vách đá xuống!!! Trước khi hòa sâu vào vực thẳm nàng còn thấy hai người đứng đó nhìn nàng cười ngạo nghễ!!

-Không...,không đừng đối với ta như vậy!!!

Nàng nằm mộng, mồ hôi thấm đẫm hết gương mặt nàng. Có ai đó khẽ lau tầng mồ hôi trên trán nàng, có ai đó nhẹ nhàng truyền nước qua miệng nàng, đôi môi này, hương vị này thật quen thuộc!!!

Phụng La đau lòng nhìn người thương đang quằn quại ở trên giường, mi tâm cau chặt, gương mặt thập phần đau khổ, nước mắt lăn dài. Nàng hận chính mình đã khiến nàng ấy phải ủy khuất đến vậy!!!!

Ban đêm, ánh trăng mờ tỏ soi bóng một hắc y nhân đang ngồi bên giường của Tuyết Cơ. Hắc y nhân ấy ôn nhu chăm sóc cho nàng và cũng đoán được hẳn là nàng ấy lại sốt cao!

Thân thể Tuyết Cơ rất yếu, Phụng La sao không biết được !!! Nên ban đêm nàng thay bộ đồ đen vào rồi len lén đến đây! Nàng tự cười bản thân mình... Ở trong cung cấm của chính nàng mà lại phải lén lút như vậy!!!

"Tuyết Cơ, có phải nàng đang gặp ác mộng không? Có phải nàng mộng thấy ta đối xử với nàng rất tệ không?" trái tim Phụng La như bị cắt ra hàng trăm mảnh... đau như chết đi sống lại! Đến bao giờ nàng mới dẹp yên loạn thần để bình ổn chúng sinh? Đến bao giờ nàng mới thôi mang lại đau khổ cho người nàng yêu thương nhất? Đến bao giờ hai nàng mới được tự do tự tại ở bên nhau!??

Tuyết Cơ của nàng, nàng không muốn nhìn nàng ấy ở bên một ai. Tuyết Cơ của nàng, nàng chỉ muốn là người ôm lấy nàng ấy, nhưng mà ... mọi việc ngày càng đi quá xa!!! Xa đến nổi trái tim cả hai cũng bị giam cầm không thể tiến lại gần nhau!!!

Nàng khẽ hôn lên má Tuyết Cơ một cái rồi mới âm thầm rời đi!!!

Vương Tử Nhan đứng ở gác lầu của Hỏa Viện làm sao không biết hắc y nhân kia là Phụng La, nàng đương nhiên cảm thấy khó chịu khi hai người ở bên nhau nhưng nàng cũng tiếc thương cho đoạn tình cảm gian nan này của cả hai!!!

Đêm nay trăng rất sáng, nhưng tâm của mỗi người đều mang một áng mây ảm đạm!!!

...................

Dương Tú Nguyệt ở trong phòng điên tiết đập hết đồ trên bàn, nàng hận Vạn Tuyết Cơ, nàng ấy cư nhiên chiếm lấy trái tim Vương Tử Nhan, người mà nàng từ nhỏ đã trao tình!! Sáng nay nàng ấy thà cứu Tuyết Cơ chứ không đếm xỉa gì đến nàng, cứ cho là nàng tham lam nhưng cả hai nàng đều muốn đoạt! "Vạn Tuyết Cơ ta sẽ khiến ngươi ở trong cung không ngày nào được yên!!!"

....................

Sáng hôm sau Dương Tú Nguyệt đến Linh Long Điện gặp Phụng La, nàng giả vờ như bị ủy khuất rồi khóc lóc ầm ĩ nói rằng Vạn Tuyết Cơ cố ý muốn đẩy nàng xuống hồ, vì đố kị nên muốn giết chết nàng!!!

[BHTT] [Tự Viết] HOA DUYÊN CHỈ NỞ MỘT LẦN!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ