Chương 26: Đùa giỡn

115 5 0
                                    

Chương 26: Đùa Giỡn

Tác Giả: Tử Thanh Du

Edit: Hàn Sai Sai

Cô ôm rất chặt, hôn cũng rất sâu, hôn rồi lại không buông ra được, cứ ngốc nghếch thăm dò.

Tình huống phát sinh trước mắt hiển nhiên là ngoài dự liệu của Bạch Duyên Đình, anh sợ nhất chính là cô sẽ giận anh, giữa bọn họ thật vất vả mới có chút khởi sắc, anh không muốn lại làm bất luận cái gì khiến cho cô tức giận, anh cũng không muốn trở lại những ngày tháng lạnh như băng trước kia, luôn tồn tại mối quan hệ khiến anh hít thở không thông.

Nhưng là anh không nghĩ tới...Cô gái anh yêu thương như trân như bảo thế nhưng chủ động hôn anh, một mặt làm viên gạch to lớn trong lòng anh rơi xuống, một mặt là anh kích động việc cô chủ động gần gũi anh.

Loại cảm giác này tựa như là một người chấp nhất việc mua vé số, đã đặt cược mười năm nhưng không nghĩ lại có một ngày đột nhiên bị giải thưởng lớn đập trúng đầu, anh bị đập đến đầu óc choáng váng, rất lâu không kịp hồi thần.

Đợi đến khi phục hồi tinh thần lại, anh chỉ cảm thấy trái tim kích động muốn nổ tung, anh sít sao nhắm mắt lại, bàn tay ở sau lưng cô lại ôm chặt hơn, đổi khách thành chủ, mang theo cảm kích sợ bóng sợ gió một hồi, mang theo thâm tình yêu thương nhất đối với cô.

Hôn đến chỗ động tình, anh đột nhiên bồng cô đi lên lầu, Trình Khanh Khanh đầu chóng mặt, thân thể sớm đã mềm mại thành một vũng nước, giờ phút này cũng không có phản kháng, tùy anh ôm cô lên lầu.

Tiến vào trong phòng, anh ôn nhu đặt cô ở trên giường, anh chỉ mở cái đèn bàn ở đầu giường, ánh sáng cũng không phải rất sáng, khuôn mặt anh bị ngọn đèn hắt vào có vẻ hơi say, mang theo một loại tuấn mỹ mông lung.

Cô nhìn thấy trong mắt anh giống như là có hai ngọn lửa đang thiêu đốt, hai ngọn lửa này khí thế hung hăng, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đốt đến trên người cô, nhưng anh thật lâu cũng không nhúc nhích, chỉ là đem hai tay chống ở hai bên thân thể cô như vậy, lẳng lặng ngắm nhìn cô, cũng không biết qua bao lâu, anh dùng giọng nói vốn thuần hậu đã thoáng biến điệu lại mang chút run rẩy hỏi cô:

"Khanh Khanh, đây là thời điểm để xem thước tấc của tôi là bao nhiêu sao?"

Trình Khanh Khanh: " ... " Biết rõ ý tứ ẩn hàm của anh, mặt cô trong nháy mắt liền đỏ lên, cô nghiêng đầu đi không dám nhìn anh, nhưng là cô lại nghe được bản thân mình nói khẽ với anh: "Ân."

Cô thế mà đáp ứng, lần này, không có bất kỳ rối rắm, không có bất cứ một chút do dự nào, liền sảng khoái đáp ứng anh như vậy, cho dù cô rõ ràng biết anh đang muốn làm cái gì. Bạch Duyên Đình câu môi cười cười, một tay đưa xuống dưới đem quần cởi bỏ, Trình Khanh Khanh nghe được một trận thanh âm sột soạt, lại nghe đến thanh âm kéo khóa quần, chỉ cảm thấy khuôn mặt bỏng đến lợi hại, nhưng là rất kỳ quái, cô một chút ý cự tuyệt cũng không có, thậm chí còn lẳng lặng chờ đợi anh.

Bạch Duyên Đình đem quần đá đến dưới giường, cũng cởi luôn áo.

"Được rồi, Khanh Khanh, xem đi."

[Edit] SỦNG NGƯƠI TẬN XƯƠNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ