Càng ngày, Atsushi càng phục khả năng chịu đòn theo nghĩa bóng và cả nghĩ đen của mình. Đó là khả năng bị đối thủ quật hoài không chết, cũng là khả năng chống chọi với bao ánh mắt 'đáng sợ' và có phần kì lạ của mọi người.
Cho cậu xin đi, vì cái gì mà không khí trên đường lại có phần ngọt ngào và hường phấn như thế? Và vì cái gì mà mọi người cứ nhìn cậu rồi xì xầm bàn tán? Bộ cậu mặc xấu đến nỗi đó à...
Càng nghĩ, Atsushi càng cố cắm đầu đi cho nhanh, về cho lẹ hoàn thành thử thách của Kyouka. Mới đó mà đã gần năm giờ chiều rồi, bây giờ thì cậu tin vì sao người ta lại nói 'thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng' rồi. Nhanh thật sự chứ chẳng đùa. Lại gặp hôm nay là ngày gì mà người ra đường đông thế không biết?
Đang cố gắng giữ hình tượng 'thiếu nữ băng lãnh (?)' trước vô vàn ánh mắt, đồng thời ráng gượng trước những cơn ớn lạnh liên tục ập đến cùng dự cảm không lành chút nào, Atsushi không để ý tới có một ánh mắt nhìn chăm chăm mình từ nãy đến giờ.
Rồi như đã đến thời cơ, chủ nhân của ánh mắt ấy đi đến trước mặt Atsushi, lộ ra vẻ mặt khó hiểu nhìn mái tóc của mình. Nhác thấy Atsushi chẳng để ý đến mình mà tiếp tục bước đi, chủ nhân của ánh mắt đành phải hướng Atsushi nói chuyện trực tiếp.
Bàn tay mềm mại của thiếu nữ chạm vào bàn tay đang cứng đờ của cậu, kéo nhẹ. Atsushi nghi hoặc nhìn lại, trong khoảng không chấm mấy giây ngắn ngủi quay lưng, cậu vẫn không quên cầu nguyện cho mình không quen người sau lưng.
"Ờm... chị gì đó ơi..." Nghe giọng nói nhẹ nhàng êm tai có phần hơi lúng túng của thiếu nữ tóc đen nhánh vận chiếc đầm trắng tinh khôi tựa như đoá lily trắng muốt trước mặt, Atsushi len lén trút hơi thở dài. Còn thiếu nữ kia, bây giờ nhìn trực diện dung nhan mĩ miều của 'thiếu nữ' Atsushi, trong lòng càng thêm nở hoa. Song, thiếu nữ tóc đen vẫn tiếp tục 'công việc' của mình, chớp chớp mắt đen: "Chị cho em hỏi cái, rõ ràng tóc của em màu vàng mà chị dâu của em cứ bảo là màu đen. Chị xem xem là màu gì với?"
Nghe câu hỏi của thiếu nữ, lại nhìn vẻ mặt lúng túng kia, Atsushi nghệch mặt. Thật sự cậu phải kiềm nén lắm mới không lấy tay sờ trán thiếu nữ kia hỏi 'Em có ổn không?' Nhưng may là vẫn chưa làm vậy. Atsushi cười cười sau lớp quạt, nhẹ giọng hết mức có thể: "Tóc em màu đen mà, chị dâu em nói đúng rồi."
Giây tiếp theo, não bộ của Atsushi hoàn toàn từ chối tiếp nhận và xử lí thông tin khi thiếu nữ tóc đen kia phấn khích cả lên, mắt sáng như sao lấp lánh, hai bàn tay chộp lấy tay Atsushi lắc tới lắc để khiến chiếc quạt tuột khỏi tay, lộ ra gương mặt thiếu nữ xinh đẹp hoang mang cực độ. Thiếu nữ tóc đen vui vẻ kêu một tiếng ngọt xớt:
"Chị dâu!!!"
Nhưng âm thanh vang vọng mãi trong tâm trí 'thiếu nữ' mong manh Atsushi....
Chị dâu....
Chị dâu....
Chị dâu.....
Atsushi trực tiếp hoá đá, trong đầu bắt đầu chiếu chương trình 'Mười vạn câu hỏi cùng Atsushi', những câu hỏi cứ thay phiên lướt qua như biển quảng cáo.
BẠN ĐANG ĐỌC
(BSD/AkuAtsu) Đừng Bao Giờ Ăn Thứ Gì Dazai Cho!
Fanfiction*𝐂𝐇𝐔́ 𝐘́ 1* Do một số lý do nên tác giả a.k.a LyLy_Libra tạm drop bộ truyện này. Dù vậy, chuyện tạm drop chỉ là tạm thời mà thôi, tôi nhất định sẽ quay trở lại trong khoảng thời gian sắp tới. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện <3 *𝐂𝐇𝐔́ 𝐘́ 2* ...