Chương 11: Chầm chậm thích em!

12.4K 818 163
                                    

...

Sáng sớm mở mắt thức dậy đã thấy nguyên một con mèo nhỏ chui rúc trong lòng, Jisoo không kiềm được cảm xúc mà nhoẻn miệng cười, cô chẳng biết tối qua mình vừa làm gì. Lo lắng cho cái đuôi nhỏ? Đau lòng khi thấy em gái bị bệnh? Hay đại loại là cái cảm giác dằn vặt khi gián tiếp khiến em bệnh? Chung quy vẫn là phá vỡ nguyên tắc của chính mình, cô đã thân mật với em quá mức, điều mà cô nghĩ sẽ chẳng bao giờ xảy ra.

Đưa tay sờ nhẹ trán của Jennie, không còn nóng nữa, thở phào nhẹ nhỏm nhìn gương mặt say ngủ của em. Tiện tay véo nhẹ đôi má bầu bĩnh! Dễ thương chết mất, sao trước kia cô không nhận ra nhỉ? Cúng đúng thôi trước kia ở riêng phòng cô có nếm xỉa em mấy đâu, giờ thì ngày ngày chạm mặt, sự ghét bỏ liệu có còn?

Miên man với dòng suy nghĩ thì vật nhỏ trong lòng cự quậy, Jisoo nhanh nhắm mắt giả vờ ngủ, cô vẫn còn ngại đối mặt với Jennie gần như vầy thật khó điều tiết hơi thở và nhịp tim.

Jennie mở mắt thấy bản thân đang ôm lấy Jisoo thì hơi bất ngờ, ngơ ra một lúc để nhớ lại mọi chuyện nhưng khá mơ hồ, đầu em vẫn còn hơi choáng. Đột nhiên được gần chị như vậy khiến Jennie có chút hưởng thụ cùng vui sướng. Nhìn ngắm thật kỹ gương mặt Jisoo gần trong gang tất, thật xinh đẹp! Không kiềm được lòng mà đưa tay chạm nhẹ vào sóng mũi cao vút rồi đến đôi môi trái tim. Jennie nhoẻn miệng cười, ước gì ngày nào cũng được như vậy thì em sẽ hạnh phúc phát ngất mất.

Jisoo bị em động chạm nhưng lại không có cảm giác khó chịu như trước trái lại có chút thỏa mãn và rồi lại nảy ra ý định chọc ghẹo em.

"Làm loạn đủ chưa?"

Jennie giật thót, em làm chị tỉnh giấc rồi sao? Kỳ này chết chắc! Hơi luốn cuốn buông Jisoo ra rồi cụp mắt hối lỗi.

"Em... em... xin lỗi. Chỉ tại... tại?"

"Tại cái gì?"

"..."

Jisoo nhìn vẻ sợ sệt của em mà cười thầm, nhát thế!

"Mới cho lên giường ngủ có một đêm là cô hết ôm rồi lại sớ mó lung tung. Thấy tôi dễ dãi quá hửm?"

"Em... xin lỗi."

"Ngoài xin lỗi ra không biết nói gì khác nữa à."

Jisoo được nước lấn tới, Jennie lúng túng không biết phải nói gì, nhỏ giọng thì thầm.

"Em... rất xin lỗi!"

Jisoo thật không chịu nổi cái sự đáng yêu này, thêm từ "rất" để tăng mức độ xin lỗi lên. Jennie ngốc! Đưa tay nâng gương mặt đang cuối xuống của em lên rồi hai tay véo lấy đôi má bánh bao, Jisoo nhỏ giọng.

"Vì mới hết bệnh nên tôi tạm thời không truy cứu nhưng..."

"..."

"Sau khi khỏe hẳn thì coi tôi trị tội cô thế nào."

Jisoo bước xuống giường đi ra khỏi phòng không quên để lại một câu.

"Đi rửa mặt rồi ra ăn sáng!!!"

Jennie ngồi thẩn thờ trên giường nhìn theo bóng lưng Jisoo, rồi lại đưa tay xoa nhẹ hai cái má của bản thân, có cần véo mạnh vậy không?

[JENSOO] Chầm Chậm Thích EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ