8

6.5K 398 77
                                    

Chuyện cậu đánh nhau, ba mẹ cậu đã nằng nặc đòi muốn vào trường để răn đe cho cậu bạn kia một bài học. Nhưng Jungkook lại nói rằng chuyện đã qua rồi cũng không cần làm ầm lên như thế, chỉ có vậy cậu mới yên ổn mà tiếp tục đi học.

Sáng hôm sau, mặt trời đã lên cao hơn đỉnh đầu. Nam sinh ấy vừa nhìn thấy cậu vào liền chầm chậm bước tới. Jungkook đề phòng, ở bên cạnh Seok Jin cũng muốn che chắn giúp cậu.

"Còn muốn gây chuyện nữa à, nếu muốn thì tìm người khác đi, một mình cậu lao động công ích hai tuần là đủ rồi đừng kéo theo cả Jeon Jungkook của mình."

Jungkook không nói gì, cậu im lặng nhìn thật kĩ gương mặt của nam sinh. Cậu còn nhớ rất rõ, hôm qua cậu đánh cậu ta chỉ đến mức sức đầu mẻ trán, nhưng sao hiện tại mắt và mũi cậu ta đều xuất hiện rất nhiều vết bầm khác nhau.

Nam sinh một phút trước còn hùng hổ, một phút sau liền thay đổi sắc mặt, cúi người quỳ xuống trước chân cậu.

"Jungkook, mình thành thật xin lỗi chuyện hôm qua, mình biết mình sai rồi, cậu đồng ý tha lỗi cho mình được không."

Jungkook cau mày, khó hiểu quay sang nhìn Seok Jin.

"Jungkook không tha lỗi cho cậu đâu."

Nam sinh khóc không ra nước mắt.

"Mình xin cậu mà, mình sẽ lao động công ích giúp cả phần của cậu, cho dù phải ở trường đến tận đêm khuya, mình cũng nguyện làm vì cậu."

Jungkook kéo cánh tay nam sinh, muốn cậu ấy đứng dậy.

"Được rồi, được rồi, cậu đừng xin lỗi mình mà đi xin lỗi lớp trưởng kia kìa."

Nam sinh nghe vậy liền đứng dậy, hớt hải chạy đến phía lớp trưởng, cúi đầu liên tục nói xin lỗi.

Y quay đầu liền bắt gặp được nụ cười xinh đẹp của Jeon Jungkook.

Giờ trưa, bạn bè tụ họp lại cùng nhau nói chuyện.

Y do dự rất lâu, bởi vì không giỏi giao tiếp cho nên y cứ mãi suy nghĩ phải làm sao để nói cảm ơn cậu. Đến lúc nhìn thấy Jungkook cùng Seok Jin rời đi, y mới vội gọi lại.

"Jung-Jungkook ơi."

Jungkook quay đầu, nhướng mày hỏi, "Sao vậy."

Y hơi cúi đầu, hơi thở có chút nhanh.

"Mình, mình cảm ơn cậu."

Jungkook nhìn thấy dáng vẻ ngây ngốc của y thì bật cười. Seok Jin cũng vui vẻ đi đến khoác lấy vai y.

"Bây giờ tụi mình xuống căn tin ăn trưa, cậu đi cùng không."

Y cũng mỉm cười nhìn cả hai, gật đầu đáp lại.

Ba người bọn họ chỉ như vậy liền trở thành bạn bè thân thiết. Jungkook đem phần cơm của mình đặt lên bàn ăn, vui vẻ thưởng thức.

"Cậu tên gì."

Y ngẩng đầu, chầm chậm đáp lại.

"Mình tên Park Jimin."

Seok Jin đi đến, đưa cho mỗi người một hộp sữa, mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Jimin.

"Mình thấy cậu hiền quá, sẽ dễ bị bắt nạt đó."

Taekook | Eo nhỏ và lưu manh. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ