jimin vốn đang vô cùng bận rộn với đề tài nghiên cứu của bản thân, bây giờ lại còn phải đối mặt với một lee hyunwoo cứ kiếm cớ gặp cô mỗi ngày khiến tâm trạng của jimin cứ chầm chậm rơi dần về phía âm vô cực. may là gần đây có minjeong luôn miệng líu lo ở bên cạnh nên jimin cũng bớt mệt mỏi đi đôi chút.
hôm nay nhờ có sự xuất hiện của hyunwoo mà jimin chẳng có tâm trạng nào mang cơm lên phòng cho minjeong nên cô quyết định rủ em xuống canteen bệnh viện để ăn tối.
khỏi phải nói minjeong vui đến mức nào, thứ nhất là em đã chán ngấy không khí bí bách của phòng bệnh, thứ hai là nếu đi cùng bác sĩ yu thì em sẽ được ngồi trong khu vực dành riêng cho nhân viên bệnh viện.
kim minjeong là tiểu thư con nhà giàu đã từng đi không biết bao nhiêu nhà hàng sang trọng được gắn sao michelin, nhưng không hiểu sao em vẫn cảm thấy mình rất ngầu khi bước vào khu vực có vách kính cách biệt với bên ngoài. nhất là khi minjeong vẫn đang mặc bộ đồ bệnh nhân màu hồng và xỏ chân vào đôi dép y tế chống trượt đặc trưng.
canteen giờ cơm tối thường không có quá nhiều bác sĩ mà hầu hết chỉ có bệnh nhân và người nhà của họ. tuy nhiên vì jimin và minjeong xuống muộn quá nên đồ ăn không còn nhiều, hai người đành gọi hai bát cháo ăn cho nhanh gọn.
nhưng mà ăn cháo có một điểm rất phiền, đó là phải thổi nguội từng chút một thì mới có thể ăn được. và nó còn phiền phức gấp đôi khi jimin một mình phải giải quyết vấn đề đó cho cả bát cháo tôm của mình và bát cháo thịt của minjeong. cứ liên tục jimin ăn một thìa rồi minjeong ăn một thìa làm bác sĩ yu cứ quay qua quay lại vừa chóng mặt vừa mỏi tay.
jimin tiếp tục cằn nhằn bài ca chăm em bé dù minjeong biết thừa rằng cô vẫn lo cho mình lắm. bằng chứng là lần nào jimin cũng phồng má cẩn thận thổi từng thìa cháo cho thật nguội rồi mới đút cho minjeong ăn.
"nếu chị thật sự coi em là con gái thì em cũng không ngại gọi chị một tiếng sugar mommy đâu" minjeong dẩu môi lên nói.
jimin nghe xong mà suýt nữa thì sặc thìa cháo mình vừa mới nuốt xuống cổ họng, cô loay hoay mãi mới lấy được hộp giấy ăn ở trên bàn rồi quay sang nhìn minjeong với ánh mắt nồng cháy (mặt):
"em cũng hay nói những câu như thế này với mấy cô người mẫu chân dài ở studio đúng không?"
"không hề" minjeong nhún vai trả lời "bác sĩ yu hân hạnh là người đầu tiên đó ạ"
"tiểu công chúa đừng có đùa nữa. tập trung ăn nhanh lên không lại quá giờ uống thuốc"
"sao lúc nào chị cũng nghĩ là em đùa thế nhỉ?"
"vì em là kim minjeong và kim minjeong thì lúc nào cũng đùa. được chưa???"
minjeong giả vờ giận dỗi nhưng vẫn ngoan ngoãn ăn hết bát cháo trước mặt để còn nhanh chóng về phòng. mấy loại thuốc mà em cần phải uống đúng giờ nếu không thì sẽ có tác dụng phụ là làm người bệnh bị mất ngủ.
thật ra thì jimin nói không có gì sai cả, minjeong đúng là kiểu người hay đùa cợt, chọc phá mọi người xung quanh nhưng vẫn có những lúc em rất thật lòng mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
karwin; bác sĩ, bảo mẫu, bạn gái và bạn đời
Fanficvới tư cách là bác sĩ nhân dân, chị xin được trân trọng thông báo rằng tim em đập nhanh không phải vì em yêu chị đâu mà có thể là do rối loạn nhịp tim và có nguy cơ dẫn đến đột quỵ đấy.